Anh trai tôi cửa lái xe vừa mở một cái túi ra, lấy một cái dùi cui điện từ trong túi ra.
"Lan Lăng, cầm cái này đi, thứ này có tác dụng với người sống.
Em biết dùng không?"
Anh ấy nhìn chằm chằm biển số xe phía trước, sau đó chụp biển số xe lại gửi cho chú.
Tôi đeo bao tay vào tay phải, như vậy thì dùng côn điện phòng thân cũng không có vấn đề gì.
"Em biết rút điện lại không? Không thể chích điện vào tim người ta được, nếu không lỡ giết người chúng ta còn phải ra tòa"
Anh trai tôi có chút lo lắng nhắc nhở.
"Biết rồi"
Tôi gật gật đầu, ít nhất tôi phải bảo vệ được bản thân, không thể cản trở anh trai được.
Có đôi khi tôi càng hy vọng mình gặp quỷ chứ không phải người sống, chúng tôi có biện pháp đối phó với quỷ, người sống còn nguy hiểm hơn so với quỷ nữa.
"Ai, đôi khi tôi cảm thấy Lâm Thừa Dũng có đặc quyền thật hữu ích, dù đổi phó với người hay với xác, chỉ cần rút súng ra liền có thể giải quyết gân hết vấn đề.Xác chết di động có thể dễ dàng hủy diệt, người sống cũng sợ đạn nha"
Anh trai tôi cảm thán một câu.
Tôi cúi đầu nhìn điện thoại, trong đầu cũng không biết nghĩ gì, vừa khẩn trương lại vừa thất thần.
Hai đứa nhỏ trong bụng bắt đầu ầm ï, không biết có phải ngủ đủ rồi không, tôi cảm giác được rõ ràng thai đạp, giống như có hai cái bong bóng trong bụng, còn có hơi nóng ấm áp.
"Thật ra chúng ta cũng không sợ, dù sao cso hai đứa nhỏ bảo vệ chúng ta, chỉ cần đề phòng người sống là được rồi, mau nhanh chạy đến địa bàn của nhà họ Thấm, sợ là trong vòng luấn quấn này cũng không ai dám cha chạm sơn môn của nhà họ Thẩm đâu nhỉ?"
Anh trai tôi tự an ủi mình.
"Chỉ sợ bọn họ ra tay giữa đường.."
Tôi nhìn chiếc xe tải phía sau qua kính chiếu hậu.
Bọn họ đang tìm cơ hội, lúc tới gân khu phong cảnh phía sau núi, xe tải chạy phía sau bắt đầu xông lên chạy song song với chúng tôi.
Anh trai tôi mắng một tiếng, ném một tấm bùa qua, xe chúng tôi nặng lại có rất nhiều vòng bảo hộ, một lát đã đi sau chiếc xe tải kia.
Hai người đàn ông leo ra khỏi xe tải, tôi cảm thấy có chút kỳ quái, người cản thi đều là hai người một tổ hành động sao? "Nghe nói bọn họ ra ngoài đều là hai người một tổ, thầy dạy dỗ trò, hơn nữa một lần bắt được ba thi thể"
Anh trai tôi nhấn chân ga vượt qua chiếc xe thương vụ phía trước.
Xe thương vụ rất công kẽnh, phân cao cấp với nó chúng tôi không có lợi, rất nhanh đã bị đẩy đến bờ ruộng phía trước.
"Đệt, Lan Lăng mau thắt dây an toàn! Sắp chạy ra khỏi đường rồi!"
Bỗng chốc xe chạy vọt vào đống cỏ khô bên đường.
Tôi có ám ảnh tâm lý với đống cỏ khô, lần trước tôi đã tìm thấy rất nhiều xác chết trong đám cỏ khô, ghê tởm không chịu được.
Chiếc xe lao vào đống cỏ khô, chúng tôi nhanh chóng mở cửa nhảy xuống xe chạy về phía trước.
Nơi này cách sơn môn nhà họ Thẩm không xa, nếu thuận lợi chúng tôi có thể lén leo lên từ phía sau núi, so với việc lái xe trên đường lớn an toàn hơn.
"Suyt, nơi này có một nhà dân, chúng ta lặng lẽ trốn vào đó"
Anh trai tôi đưa tôi đến sau một căn nhà gỗ, đây là căn phòng nhỏ của một nông dân, có hơi nhiều đồ lặt vặt, chủ nhân chắc đã ra ngoài chúc tết rồi.
Chúng tôi phải đột nhập vào sao? Tôi liếc nhìn anh tôi một cái.
Anh ấy bĩu môi nói: "Không có cách khác, trước tiên phải tìm chỗ trốn cái đã, nếu không ban ngày ban mặt thế này chúng ta rất dễ bị phát hiện "
Còn một lúc nữa trời mới tối, chúng tôi ngồi sau mấy thứ đồ linh tỉnh chờ cứu viện, chú gửi tin đến nói chúng tôi bảo vệ bản thân cho tốt trước, ông ấy sẽ nhanh chóng dẫn người đến.
Tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, tôi bắt đầu ngáp ngủ, không phải tôi cố ý mà do phản ứng thai nghén quá mạnh mẽ, mỗi ngày đều buồn ngủ đến không mở mắt nổi.
Tôi dựa vào vai anh trai ngủ một lát, cảm giác hỗn loạn có một người đang đi đến phía tôi.
Người đàn ông từ xa đi đến, hình như đang gọi tên tôi: "Mộ Lan Lăng"
Giọng nói của anh ta mang theo chút kiêu ngạo cười khẽ.
Tôi thấy anh ta đi đến trước mặt tôi, cứ như vậy đứng