Tôi nhịn không được thấp giọng nói: "Anh còn muốn cùng cô ấy nói chuyện sao? Anh không sợ à? Giờ này còn đùa được."
"Sợ chứ, vấn đề là vừa nãy anh đi vệ sinh cô ta liền bò đến, tất cả của anh đều bị cô ta nhìn thấy hết"
Anh hai lấy một lá bùa dán lên trấn cô ta, ma nữ kia liền dùng hai tay chống lên nửa thân thể lùi về phía sau, luồn lách như còn dòi chỉ còn nửa người, tôi thấy trong dạ dày cồn cào.
"Đây là đi quỷ cung thứ hai, bỏ lỡ thời gian bảy đầu báo đáp ân oán không cam lòng không muốn đi"
Giang Lãnh hơi nhằm mắt trầm giọng nói.
Lúc anh ấy từ từ nhắm mặt lại cực kì...đẹp, có lẽ anh ấy sẽ mất hứng khi biết bị miêu tả như thế này, nhưng đối với anh ấy chỉ có thể dùng từ này, không phân biệt giới tính.
Vầng trán đầy đặn nhẵn nhụi, lông mày như khắc, sống mũi cao cùng đôi môi lạnh lùng, đôi mắt hơi nhắm lại trông rất uy nghiêm, thần thái lãnh đạm và trang nghiêm.
"Cung thứ hai là làm cái gì?"
Tôi vẫn chưa nhớ rõ tên đầy đủ của sáu Thiên cung.
Giang Lãnh cau mày nói: "
Đây là nơi hội tụ những hồn ma chết bất đắc kỳ tử, Sau khi Âm Phủ khảo sát, sẽ thưởng phạt những người có liên quan đến dương gian"
Vừa dứt lời bên ngoài thang máy có tiếng người đàn ông hét lên: "Ai đang ở đây? Không muốn sống nữa sao?"
Tôi bị đọa run lên, người đàn ông này thật hung dữ, trên miệng hắn ta còn có một vết sẹo lớn, trông giống như một con sâu ăn thịt đang ở trên mặt hẳn ta.
"Ông Lâm, là tôi, tôi sẽ đối phó với con ma này"
Anh hai đáp.
Đôi mắt của ông Lâm nhìn thẳng vào tôi, ông ta sắc mặt rất âm trầm, trừng mắt với tôi như vậy, làm tôi nổi hết da gà.
Giang Lãnh vô hình khẽ nhúc nhích, anh ấy nghiêng mình che cho tôi, cho dù người khác không nhìn thấy, trong lòng tôi cũng cảm thấy được an ủi một chút.
"Đây là em gái tôi, đến giúp tôi thu phục ma nữ này"
Anh hai nhíu mày, tại sao ông Lâm lại hung dữ như vậy? "Em gái cậu? Mộ....!
Mộ Lan Lăng? Tôi hình như đã từng nghe qua tên em gái cậu"
Ông Lâm lộ ra vẻ mặt kì quái, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm tôi.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!
Giang Lãnh tay kẽ động, ta nhìn xuống, những ngón tay mảnh khảnh của anh ấy nằm một kiếm thuật, cái này để làm gì? Tôi vội vàng dùng hai tay năm lấy cổ tay anh ấy, ngàn vạn lần đừng động thủ, nếu không sẽ tan thành mây khói, mắt của anh ấy còn chưa lành, đừng tạo thêm nghiệp.
"Mau quay về"
Ông Lâm hét lớn với tôi, con gái không nên đến những nơi như thế này, nhất là Mộ Lan Lăng! Cô chính là dễ dàng khơi dậy ác ma"
Nơi đây rất âm tà, nhưng tôi đã từng đến những nơi còn nguy hiểm hơn, có nơi nào nguy hiểm hơn hang ổ của vạn quỷ, không phải càng thêm nguy hiểm sao? Ông Lâm tâm trạng có chút kỳ lạ, tôi cảm thấy ông ta giống như đang sợ cái gì.
Anh hai cũng cảm nhận được điều đó, anh ấy giật thích với ông Lâm: "Chúng ta trước khi đi cũng phải thu phục được ma nữ này, tôi không muốn mỗi lần đi vệ sinh, phải nhìn thấy một nửa ma nữ ghê tởm ngư vậy.
Cô ta khiến tôi không dám đi vệ sinh, nếu viêm tuyến tiền liệt thì phải làm sao đây?"
Ông Lâm sắc mặt đen như đáy nồi, ông ta lạnh lùng nói: "
Lân sau cậu gặp ma nữ này liên thu phục nàng ta, bây giờ thì mau rời khỏi đây, không nên ở lại nơi này lâu, nhất là Mộ Lan Lăng.
"
Thái độ của ông ta kiên quyết, tôi cũng phải lui trở về, lúc đóng lại cửa thang máy, ông Lâm đột nhiên đi lên trước một bước, nhìn chằm chằm vào tôi sát cửa thang máy, vết sẹo trên mặt ông ta giật giật.
Anh hai từng chữ nói nhỏ: ""
Khương Lan.
Em.
Phải.
Cẩn.
Thận"
Tôi sợ đến mức phát run, tôi thật sự không dám đối mặt với sự ác độc của một người sống, anh ấy nghiến răng nghiến lợi nói những lời này, vô cùng khủng bố tinh thần.
Anh hai lái xe đưa chúng tôi về nhà, tôi núp ở ghế sau ủy khuất, đôi mắt đỏ hoe- chuyện này sao