Tôi ngồi ở băng ghế sau của xe và thấy anh tôi theo phản xạ giơ tay và lùi qua kính chắn gió phía trước của xe.
Tôi và Đại Bình chất lặng, chỉ đâm phải 1 chiếc đèn thôi, có cần phải rút súng ra không?! Tôi đang định đẩy cửa xuống xe, Giang Lãnh đột nhiên xuất hiện trong xe, cau mày nói: "Vừa thấy ta em liền chạy?"
"Chạy? Em không chạy, anh trai em đã bị người ta chĩa súng với người kìa!"
Tôi không thể quan tâm đến những lời nói nhảm của vị Đế Quân đại nhân này.
Vừa mở cửa xe đã bị Giang Lãnh kéo lại, anh ta hung hằng trách mắng: "Biết là súng mà em còn chạy về phía trước sao?! Mộ Lan Lăng, em cãi nhau với ta vì chuyện con cái, bây giờ lại không muốn bảo vệ đứa nhỏ nữa, em ngoan ngoãn ở trong xe cho tai "
Tôi đang rất lo lắng đó! Anh tôi năm nay có vẻ vận khí không ổn, nên tôi phải về tìm cho anh ấy vài thứ để di chuyển đi lại mới tốt.
Ngay khi Giang Lãnh vừa bước xuống, đã nghe thấy tiếng anh tôi than thở: "Tôi chỉ đâm hỏng của anh 1 chiếc đèn xe, không cần thiết phải dùng đến súng đâu.
đại ca?"
Hai vệ sĩ mặc vest đen bước xuống xe, đứng trước thân hình gầy gò của anh tôi lục soát, đến đũng quần cũng bị lục sờ qua, anh tôi chửi: "Ông nội mày, mày đừng có đụng vào tao? Tởm quá, tao không phải thằng gay!"
Hai người mặc quần áo đen không nói một lời, khám xét Đại Bình thêm một lần nữa.
Giang Lãnh trông giống như một con quỷ, để kiểm tra xem ai đang ngồi trong xe của họ.
Cửa xe bên cạnh bị đóng sầm lại, một người mặc vest đen lạnh lùng nói: "Xuống đi: Xuống, xuống?! Muốn làm gì? "Xuống đi, chúng tôi cứ lục soát từng người"
Giọng điệu vị mặc đồ đen không có chút nhân đạo nào.
Tôi cẩn thận bước xuống, những người này không phải xã hội đen chứ? Hung dữ quá vậy? Nhưng nhìn vào người mặc bộ đồ đen này, các đường nét trên khuôn mặt đều chuẩn xác và ánh mắt kiên định, không phải loại mặt hung ác.
"Này! Đừng chạm vào em gái tôi, cô ấy đang mang thai!"
Anh tôi lo lắng hét lên.
Động tác của người mặc vest đen dừng lại, quay đầu nhìn tôi, hỏi: "Phụ nữ có thai?"
Tâm mắt của hắn dừng bụng dưới của tôi, nhưng này hai cái tiểu tổ tông nhà ta không chịu lớn, trừ phi cởi quần áo lộ ra bụng dưới, nếu không sẽ không nhìn thấy.
Giang Lãnh sau khi nghe thấy liền đi ra, cau mày đi về phía sau xe, thành thực bước tới chỗ tôi.
Người mặc đồ đen sửng sốt, cảnh giác hỏi: "Cậu là ai?"
Giang Lãnh kéo tôi ra sau, lạnh lùng nói: "Đây là vợ tôi, anh muốn khám xét sao?"
Hơi lạnh xung quanh anh khiến cổ tôi lạnh toát, lẽ ra nên giải thích cho ổn thỏa thì khí thái độ của anh ta khiến bầu không khí trở nên căng thẳng.
Hai người mặc vest đen cũng trở nên cảnh giác, thò tay vào túi quần, chắc là đang cầm súng.
Ôi trời, chỉ là đâm hỏng một cái đèn hậu, có cần đến mức không nói một lời liền rút súng không? Nếu anh ta bắn, chắc chắn Giang Lãnh sẽ khống chế những linh hồn sống này và ném thẳng vào cõi âm để luân hồi.
Thế không phải là càng thêm nghiệp chướng sao? Cửa xe kéo dài đột nhiên mở ra, một người phụ nữ đi ra: "Được rồi, các người cũng quá nóng vội rồi, đây là ở trong nước, rất an toàn, xem xem đã dọa người sợ hãi đến mức nào rồi."
Người phụ nữ ăn mặc giản dị, tóc ngắn ngang vai, hơi bất mãn với các vệ sĩ, yêu cầu họ thu súng.
Cô ấy nhìn tôi cười: "Xin lỗi đã làm cô sợ...đèn xe không cân bôi thường đâu, các người đi đi"
Trong những lời này không thể che giấu có cảm giác ưu việt, tôi ngước mắt lên nhìn Giang Lãnh, vừa muốn nói, lại bị ánh mắt lạnh lùng của Giang Lãnh dọa cho im miệng.
Giang Lãnh đẩy tôi vào trong xe một cách thô lỗ, sau đó đóng cửa lại và đứng bên ngoài.
"Cậu không cần căng thẳng như vậy, vệ sĩ của tôi sẽ không tùy ý làm bừa, chỉ là muốn xác nhận xem các cậu có phải là vô ý hay không"
Người phụ nữ cười giải thích với Giang Lãnh.
"Xác nhận xong chưa?"
Giang Lãnh lạnh lùng nhìn cô ta.
.
đam mỹ hài
Người phụ nữ gật đầu: "Xin lỗi, chúng tôi không ngờ trong xe lại có một phụ nữ mang