Tư Đồ Nam bước ra khỏi cổng an ninh, trông vẫn như một cậu chủ trong một gia đình gia thế nào đó, mặc một chiếc áo gió dài, trông có vẻ kiêm chế bình tĩnh.
Sự xuất hiện này thực sự là quá lừa người rồi.
"Cô có khỏe không, Lan Lăng."
Anh ta mỉm cười và đứng trước mặt tôi vài bước.
Đây là một khoảng cách rất tế nhị, vừa có thể cản đường thoát thân của tôi vừa che khuất tầm mắt của người khác.
"Nhờ có phúc của anh, tôi không sao, mấy lần chết không thành rôi"
Tôi cảnh giác lùi lại.
Đây là tầng hai của trung tâm thương mại, người qua lại, anh ta sẽ không ở đây để tấn công tôi đúng không? "Chồng của cô đâu?"
Anh cười hỏi: "Mặc kệ vợ để một bên hay sao? "Liên quan gì đến anh?"
Giang Lãnh xuất quỷ nhập thần, tôi chỉ biết anh ta sớm tối sẽ tới, không biết ban ngày anh ta làm gì, hẳn là trở về Âm Phủ để xử lý việc kinh doanh chính thức của luân hồi đúng không? Tư Đồ Nam cười lắc đầu: "Cô thật là vừa ngây thơ vừa dễ dỗi dành...!
Lại nói tôi dê dỗ dành? Mình dễ dỗ dành hay không thì liên quan gì đến anh? Ý nghĩ về một nửa linh hồn quỷ dữ còn lại trong cơ thể anh ta khiến tôi cảm thấy buồn nôn và kinh hãi.
Chính anh ta đã giết chết Mộ Vân Giang, sau đó lột da linh hồn của anh ta, lấy ra một nửa linh hồn của Mộ Vân Giang để tinh luyện, cách thức tinh vi và tàn nhẫn, anh ta luôn muốn linh hồn của tổ tông nhỏ bé trong bụng mình.
"Chồng cô thật là có phúc.
Với người vợ ngốc nghếch như vậy, hoàn toàn không sợ vợ mình sẽ nghi ngờ mình ở ngoài có người phụ nữ khác."
Anh ta mỉm cười, đi đến bên cạnh tôi, siết chặt cổ tay tôi: "Đi với tôi, tôi cho cô xem một thứ hay ho."
"Tôi không xem!"
Thang máy mở ra, rất nhiều người trẻ tuổi bước ra, Tư Đô Nam không muốn làm lớn chuyện, hạ giọng nói: "Cô không muốn biết anh ấy đối xử với Thẩm Thanh Hà như thế nào sao?"
Tôi không nhịn được ngước mắt lên nhìn anh ta, anh cong môi cười: "Mặc dù anh ấy rất coi trọng cô và đã nhiều lân thiên vị cho cô, nhưng anh ấy dường như vẫn đang nghĩ về người tình cũ, nếu cô muốn xem nó thì đi theo tôi: Anh ta quay lại và kéo tôi vào lối đi an toàn.
Vừa bước vào, anh đã đóng cửa lại và dùng tay vẽ một vòng tròn lên tường.
Đây là một kỹ thuật ánh sáng tròn nâng cao, anh ta sắp trở thành một xác sống bất tử sao? Nếu như cách ác ma này không chết, lúc này anh ta cũng đã hơn chín mươi tuổi rồi đúng không? Hình dạng trong vòng tròn rất rõ ràng Thấm Thanh Hà miêu tả nằm ở trên giường bệnh héo rũ, có lẽ là bị giam giữ quá lâu, cho dù có ăn uống, nhưng một khi phát bệnh thì tốc độ sẽ rất nhanh nhưng khó hồi phục.
Hừ...Giang Lãnh vẫn mềm lòng, thật sự đã đặc biệt ra tay để cứu cô ấy? Tôi thấy anh ấy đứng trước giường Thẩm Thanh Hà và dùng ngón tay ấn vào các huyệt quan trọng của cô ấy bao gồm thiên linh, ấn đường, nhân trung, thiên trung, cự khuyết, khí hải, Thẩm Thanh Hà gần như ngay lập tức mở mắt ra.
Cô lăn quay ra khỏi giường và quỷ lạy, có vẻ như đang khóc và cầu xin.
Không biết Giang Lãnh anh ta nói gì, và ngay cả linh hồn cũng quỳ xuống cầu xin.
Cuối cùng không biết làm thế nào, Giang Lãnh cau mày nói với họ, dường như đã tha thứ cho Thẩm Thanh Hà.
Tôi trong lòng âm thầm đảo mắải.
Nói về giam cầm, cuối cùng cũng không tàn nhẫn, quả nhiên trời sinh thương thế, không kể đến nữ hầu cao cấp đã giúp anh ta giải quyết dục vọng, hừ...!
"Anh cho tôi xem cái này có ích lợi gì? Tôi tưởng anh định cho tôi xem cảnh cưỡng hiếp trên giường.
Dùng cái này để kích động bất hòa rõ ràng là không đủ"
Tôi nói một cách bướng bỉnh.
Tư Đồ Nam cười nhẹ: "Tôi nhớ lúc đó ở Ngọc Lương Quan, anh ấy đã từng vì cô trừng phạt Thấm Thanh Hà, nhưng khi đó anh ấy phải dỗ cô để nuôi dưỡng một thai nhi linh hồn, như vậy tự nhiên sẽ đủ đưa cho cô mặt mũi rồi."
"Bây giờ vòng tròn bị cô phá vỡ, anh ta dường như bị cơ thể của cô mê hoặc.
Anh ta thậm chí không thèm quay lại Âm Cảnh Thiên Cung.
Anh ta đến tìm cô mỗi đêm.
Có rất nhiều những người lính canh gác trong ngôi nhà của cô.
Vì vậy, tôi luôn muốn đến thăm nhà của cô và thử tay nghề của cô, nhưng tôi chưa bao giờ có cơ hội làm được.
"
Tôi cong