*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Sở Lăng Xuyên cũng bị ngạc nhiên đến không tưởng tượng được. Nếu như không phải là đang lái xe, anh nhất định sẽ phải hung hăng hôn con trai mấy cái. Đại khái là anh có chút kích động quá mức rồi, mắt nhìn về phía trước nói với Tố Tố: "Bảo bối, có phải là con trai của chúng ta có chút trưởng thành sớm hay không vậy?"
Vừa nói xong, anh liền bị Tố Tố đập cho một cái. Tố Tố ôm chặt lấy Tiểu Bao Tử, bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn giống như là lộ ra sắc mặt giận dữ. Cô thở hồng hộc sửa chữa lại lời nói của Sở Lăng Xuyên, "Con trai chúng ta, như vậy gọi là vừa thông minh hiểu chuyện lại vừa đáng yêu, biết không?"
"Dạ dạ dạ, anh bị con trai làm cho khiếp sợ, @MeBau*[email protected]@ nên nói năng lộn xộn rồi!" Sở Lăng Xuyên nói xong nâng tay lên ở sờ sờ trên đầu Tiểu Bao Tử một chút, "Con trai, ba ba cho xe chậm một chút, đừng sợ nhé."
Mà cho xem chạy chậm lại thì cũng không chậm được bao nhiêu, vì rất nhanh đã đến nhà rồi. Tiểu Bao Tử giống như kì tích không ngủ ở trên xe. Lúc này đang nằm ở trong ngực Sở Lăng Xuyên, đôi mắt mở to không chớp xoay chuyển xung quanh, luôn luôn nhìn quanh cảnh vật bốn phía.
Sau khi đi lên lầu, Sở Lăng Xuyên lấy chìa khóa ở trong túi áo anh ra đưa cho Tố Tố để mở cửa. Cửa vừa mới mở ra, một khắc kia, Sở Lăng Xuyên ôm Tiểu Bao Tử mang theo chiếc túi to đi vào, rồi sau đó kích động lớn tiếng nói: "Con trai, chúng ta về nhà rồi."
Trái ngược với sự kích động của Sở Lăng Xuyên, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Tiểu Bao Tử lại bình tĩnh dị thường. Nhóc chính là dùng này cặp mắt to của mình mà đánh giá nơi này. Nơi này chỉ là một chỗ ở bình thường, không giống như là nhà ở chỗ ba ba làm việc, không có thật nhiều mũ mũ ở xung quanh.
Bất quá có ảnh chụp của mẹ cùng ba ba, còn có hình
của nhóc nữa. Sở Lăng Xuyên ôm Tiểu Bao Tử vào phòng ngủ, giới thiệu cho cậu nhóc biết: "Con trai, nơi này là phòng ngủ của ba mẹ, nơi này là toilet, trên tường là ảnh chụp thời điểm ba mẹ kết hôn với nhau."
Cậu nhóc nhất nhất ghi nhớ kỹ lời nói này của ba ba ở trong lòng. Mà Sở Lăng Xuyên thì lại ôm Tiểu Bao Tử ra khỏi phòng ngủ đi tới thư phòng, cho Tiểu Bao Tử xem hết thảy mọi thứ ở trong thư phòng.
Cuối cùng khi đi đến một cái phòng ngủ khác, Dieenndkdan/leeequhydonnn Sở Lăng Xuyên nói cho Tiểu Bao Tử biết, hết thảy những gì ở nơi này đều thuộc quyền sở hữu của nhóc. Nơi này là nhà của ba mẹ và nhóc. Tiểu Bao Tử thấy bên trong phòng bày biện một chiếc giường nhỏ, còn có thật nhiều đồ chơi.
Sở Lăng Xuyên đặt Tiểu Bao Tử xuống. Cậu nhóc liền chạy về chỗ đống đồ chơi mà nhóc thích nhất. Nhóc xoay xoay chiếc dây cót của chiếc ô tô đồ chơi xe tăng đời mới. Những thứ này, trong một tháng nghỉ ngơi, Sở Lăng Xuyên đã yên lặng chuẩn bị những thứ này.
Cùng con trai khuấy động một hồi xong, Sở Lăng Xuyên mới từ phòng ngủ đi ra ngoài. Anh nhìn thấy Tố Tố vẫn ngồi sững sờ ở trên ghế sofa, cũng không biết cô đang nghĩ cái gì. Cô bé này, không biết còn ở trạng thái này bao lâu nữa đây!
Sở Lăng Xuyên đi qua, ngồi xuống ở bên người Tố Tố, vươn cánh tay ôm cô, thật tự nhiên, thật nhiệt tình hôn một cái ở trên mặt cô: "Em đang nghĩ cái gì thế, bảo bối?"
Tố Tố quay đầu nhìnvề phía Sở Lăng Xuyên cái loại cảm giác hai gương mặt gần trong gang tấc thế này, đột nhiên làm cho cô cảm thấy có chút không được tự nhiên. Trước giờ cô luôn luôn ở trong nhà cha mẹ, cơ hội để cùng một chỗ với anh cũng rất ít, Giờ phút này,