Cô Dâu Của Trung Tá

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Sở Lăng Xuyên không khỏi bật cười, nhìn gương mặt hông hồng, bộ dạng mơ mơ màng màng của Tố Tố. Anh cảm thấy đáng yêu,không nén nhịn được mà lại đặt lên gương mặt hồng hồng của cô một nụ hôn. Đối với tập tính của Tố Tố, anh vẫn nhớ được rõ ràng, người này không chịu được đói: "Đi, chúng ta đi mua đồ ăn đi."

Nói xong anh cũng nắm tay cô xoay người, mở cửa, một trước một sau đi ra ngoài, khóa cửa, chờ thang máy. Tố Tố trước sau đều giống như một con cừu nhỏ dịu dàng vậy. Cô tùy ý để anh nắm tay chờ thang máy, đi vào thang máy, ra thang máy, đi bộ đến khu chợ ở gần tiểu khu.

Bước chân của Sở Lăng Xuyên lớn, @MeBau*[email protected]@ tuy rằng anh tận lực thả chậm bước chân, thế nhưng mà vẫn cứ luôn đi ở phía trước, còn Tố Tố thì cứ phải đi theo ở phía sau một chút. Cô nhìn bàn tay của mình được một bàn tay to màu đồng cổ nắm lấy, không nhịn được mà nhớ lại trước kia. Ngày ấy, thời điểm hai người ở cùng nhau, anh cũng đã nắm tay cô như thế này, anh nắm thật chặt giống như sợ bị đánh mất cô vậy.

Quá khứ cùng hiện tại giao thoa cùng với nhau. Cô ngẩng đầu lên, tầm mắt cũng từ trên tay di dời đến trên người Sở Lăng Xuyên đi ở phía trước một chút. Thân hình anh cao lớn rắn rỏi, cái lưng rộng mà dày, hết thảy đều là những gì cô đã từng quen thuộc, mê luyến! Cô mê luyến thân thể của anh, mê luyến ánh mắt anh, mê luyến dung nhan của anh! Nhưng sự mê luyến của cô, DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn, chỉ vì một lần vô tình của anh,
đã bị đập nát triệt để.

Trái tim cô không nhịn được liền thoáng có chút co rút lại đầy đau đớn. Cô cũng không nhịn được mà tiếp tục suy tưởng, nếu như không có một ít lần tuyệt tình kia, có phải bọn họ hiện tại sẽ vẫn còn giống như hồi trước, vẫn sẽ tương thân tương ái, ân ái vui vẻ hay không!

Đột nhiên cô có cảm giác mình có chút thật đáng buồn. Hóa ra cô vẫn không thể nào làm được kiểu “tâm tình bình lặng như mặt nước”. Ở sâu trong nội tâm cô vẫn còn đang ghi hận anh lúc trước đã vô tình, đã bỏ đi không từ mà biệt như vậy. Cho tới nay, cô đã cố ý, tận lực quên dần anh đi, biết anh đi làm nhiệm vụ nguy hiểm, cho nên cô cũng tự khuyên bảo với bản thân không hận anh nữa, Dienddanlequuydon, coi anh như không tồn tại, tất cả tâm tư đều dời đi đến trên người đứa con.

Giờ nhìn thấy anh, cô quả thật đã quên lãng anh rồi, không có cảm giác nữa. Thế nhưng mà, mấy ngày nay ở chung với nhau, anh từng chút một đã đào móc lôi ra những hồi ức và cảm giác chân thật từ sâu trong nội tâm của cô.

Làm cho cô nhớ lại cô đã thương tâm khổ sở như thế nào, nhớ lại cô đã đi qua những năm tháng thống khổ nhất như thế nào, nhớ lại những chờ đợi cùng tưởng niệm của cô như thế nào, nhớ lại những cảm giác tuyệt vọng cùng cõi lòng tan nát của mình, nhớ lại những oán hận của cô, oán hận về sự vô tình mà anh đã đối xử với cô.

Cô hiện tại đang chống đối lại sự vô cùng thân


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện