Cô Dâu Của Trung Tá

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Cùng nhau đi qua, Tố Tố ôm lấy Tiểu Bao Tử cùng Sở Lăng Xuyên nhìn con trai mà không nhịn được cười. Hai người đồng thời cùng nghĩ muốn hôn Tiểu Bao Tử, nên cái đầu không hẹn mà cùng chạm vào ở cùng một chỗ. Tố Tố nghiêng đầu đi, trừng anh. Sở Lăng Xuyên cười, hôn cô.

Đêm đã khuya, nên nghỉ ngơi rồi. Tố Tố cùng Sở Lăng Xuyên sau khi rửa mặt xong, hai người chia nhau mỗi người nằm ở một bên bên cạnh Tiểu Bao Tử. Tay của bọn họ cùng ôm lấy cục cưng, không nói gì, chỉ cảm thấy trong lúc này có cảm giác thật hạnh phúc.

Không biết bao lâu sau, @MeBau*[email protected]@ Tố Tố cũng chìm vào trong giấc ngủ, giống như không có chút tâm sự gì. Cô ngủ rất thoải mái, ngủ mãi cho đến nửa đêm thì cô cảm thấy có chút gì đó là lạ. Tựa như có người đang hôn cô, còn đè nặng lên cô. Cô không muốn tỉnh lại nhưng mà lại không thể không tỉnh lại. Cô mở mắt ra, liền nhìn thấy trong bóng đêm có một gương mặt gần trong gang tấc với hình dáng mơ hồ. Không cần nghĩ cô cũng biết người đang áp ở trên người cô là ai.

Tố Tố có chút hết chỗ nói rồi. Làm sao anh lại có thể quấy rầy cô ngủ như vậy kia chứ! Thật mệt mỏi không sao chịu được! Tố Tố có chút phiền chán đẩy đẩy anh ra, rồi sau đó nằm nghiêng thân thể tiếp tục ngủ. Không đúng, Tiểu Bao Tử đâu rồi? Cô tỉnh lại triệt để, ở ngay trong bóng đêm, cô nhìn xem hết thảy chung quanh, mới giật mình. Không biết thế nào mà thời điểm cô đang ngủ, liền đã bị Sở Lăng Xuyên chuyển dời đến một gian trong phòng ngủ khác như vậy. Hơn nữa áo ngủ ở trên người cô đâu
rồi?

"Bảo bối." Sở Lăng Xuyên cúi đầu, trầm trầm khẽ gọi, cũng xoay người Tố Tố đang nằm nghiêng trở lại nằm thẳng ra. Mà anh vốn đang chống thân mình lên, liền hoàn toàn trấn áp lên trên người Tố Tố. Vòm ngực rắn chắc của anh thật trực tiếp dán tại ở trên nơi mềm mại của Tố Tố.

"Sở Lăng Xuyên, em muốn đi ngủ, em thật mệt mỏi! Anh, anh mau tránh ra." Tố Tố nói xong dùng hai tay chống đẩy lên lồng ngực của anh. Thế nhưng anh lại tựa như một tòa núi lớn đồ sộ, bất động, anh chính là vươn cánh tay dài ra mở đèn ngủ. Ánh sáng trong phòng liền sáng lên, bất quá ánh sáng cũng thực nhu hòa và ấm áp.

Anh có thể nhìn thấy rõ ràng được cô đang nằm trong lòng, bên dưới thân của anh. Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Nhìn thấy dung nhan của cô, vẻ đẹp hoàn hảo của cô, mà cô cũng có thể nhìn thấy tinh tường được khuôn mặt tuấn tú của anh, đôi con ngươi thâm thúy, và còn có cả bả vai rộng rãi của anh nữa.

Hai người cứ nhìn đối phương như vậy! Đột nhiên, Sở Lăng Xuyên đang áp ở trên người Tố Tố liền ngồi dậy. Anh ngồi ở trên chân cô, mà thân thể của cô lúc này đã hoàn toàn bại lộ ở trước mắt anh như vậy. Ánh mắt của anh sáng quắc nhìn cô. Tố Tố liền vội vã vươn tay để túm lấy cái chăn muốn che lên người mình, thế nhưng anh lại cầm lấy chiếc chăn mỏng vứt xuống trên mặt đất, làm cho cô không chỗ nào có thể ẩn nấp.

"Anh... Em..." Tố Tố đỏ mặt lên, cũng trở nên cà lăm. Cô dứt khoát xoay chuyển người lại, nằm nghiêng, dinendian.lơqid]on, mặt chôn


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện