Cô Dâu Của Trung Tá

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Sở Lăng Xuyên nhìn thấy đã muộn, đã làm buổi chà xát mạt chược của Tố Tố bị chậm trễ rồi, trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa. Tố Tố thì lườm anh một cái trắng mắt, đi qua, ngồi xuống trên thảm trải sàn, ôm Tiểu Bao Tử hôn một cái, rồi sau đó chọc cù cho cậu nhóc một trận: "Ai là con heo lười lười hả? Ba ba mới là con heo lười lười, có đúng hay không?"

Tiểu Bao Tử cười khanh khách, cũng co cả thân mình nhỏ bé của mình hướng vào trong lòng Sở Lăng Xuyên để trốn. Sở Lăng Xuyên một phát ôm luôn con trai vào trong lòng, nói với Tố Tố: @MeBau*[email protected]@ "Điểm tâm ở trong nồi, em mau đi ăn đi!"

Tố Tố thừa dịp con trai ngồi xoay lưng lại với mình, không nhìn thấy được, liền đứng dậy đá một cước vào trên chân anh. Đương nhiên là cú đã của cô không có gì lực đạo gì rồi. Cô đá một cái anh để xả bớt một chút oán hận, sau đó mới chịu đi rửa mặt ăn cơm.

Thật đáng buồn cho Tố Tố, ăn điểm tâm không bao lâu lại phải ăn cơm trưa. Hơn nữa buổi tối do ngủ không ngon, cả người thấy choáng váng, chóng mặt, trong lòng càng thêm thống hận đối hành vi của Sở Lăng Xuyên.

Cơm trưa là Sở Lăng Xuyên làm, Tố Tố ăn không nhiều lắm. Sau khi ăn xong, Tiểu Bao Tử theo thói quen liền đi ngủ trưa. Còn Tố Tố thì bắt đầu đàm phán cùng với Sở Lăng Xuyên ở trong phòng khách.

Cô ngồi xếp bằng ở trên ghế sofa, cầm trong tay chiếc điều khiển từ xa, hai mắt thật nghiêm túc nhìn vào anh, gằn từng chữ: "Đồng chí Sở Lăng Xuyên, em nghiêm
túc cảnh cáo anh, về sau không cho phép khi em đang ngủ không được làm cái chuyện này nọ kia nữa, có nghe hay không?"

Sở Lăng Xuyên làm vẻ mặt không hiểu, cố ý giả bộ hồ đồ hỏi lại cô, "Không cho làm cái chuyện này nọ kia nữa gì cơ?"

"Không cho làm... Không cho làm...." Tố Tố mặt ửng đỏ, nói cà lăm đến nửa ngày, rốt cục đành phải nói thẳng ra, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn "Không cho phép làm cái chuyện ấy, không cho phép quấy rầy giấc ngủ của em! Nếu như anh tái phạm, cẩn thận đầu anh thành cái đầu heo đó." Nói xong Tố Tố nâng tay lên, ôm lấy mặt anh mà chà đạp.

"Buổi tối không cho, vậy thì làm bây giờ vậy!" Sở Lăng Xuyên nói xong một tay lấy bế Tố Tố dậy, nhanh chóng đi vào trong phòng ngủ. Tố Tố trực tiếp hết chỗ nói rồi! Hừ! Sở Lăng Xuyên có phải là người hay không vậy? Anh lấy ở đâu ra nhiều tinh lực như vậy chứ! Thật là bội phục, bội phục!

Đến cuối cùng Tố Tố cũng không thể đi chơi mạt chược được nữa. Một ngày này, cô trừ bỏ ngủ chính là ở nhà cùng chồng và con trai. Cô bị Sở Lăng Xuyên hãm hại mà…

Thời điểm ngày hôm sau, dì cả của cô đã tới rồi, Sở Lăng Xuyên nghĩ muốn làm chuyện xấu cũng không thể làm được rồi. Lại cảm thấy mình vẫn còn rất may mắn, ngày hôm qua anh bắt được thời cơ, bằng không lại bị dì cả của cô làm cho chậm trễ.

Ở trong bộ đội ở nửa tháng, Tố Tố có chút nhớ ba mẹ mình rồi. Tiểu Bao


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện