*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Hàm Hàm quay đầu lại nhìn người đàn ông ở trước mắt. Cô nâng tay chống đỡ lên cái trán của bản thân, đôi mắt say lờ đờ mê mang nhìn anh ta, mồm miệng hỏi líu ríu lại, không rõ tiếng: "Có nhiều thứ chơi vui vẻ lắm sao, có thể quên hết được sự thống khổ, quên được bi thương hay không?"
Gã đàn ông kia ôm sát Hàm Hàm, môi tiến đến bên cạnh mặt cô, cúi đầu nói trầm trầm đầy mờ ám: "Tôi sẽ khiến cho em được vui vẻ, sẽ làm cho em được thoải mái, sẽ khiến cho em sung sướng đến quên hết mọi thứ chuyện không vui!"
Gã đàn ông nói xong liền ôm lấy eo của Hàm Hàm, đỡ cô lên. Giờ khắc này, có lẽ trong lòng Hàm Hàm cũng hiểu rõ, @MeBau*[email protected]@ cô đi cùng với người đàn ông này thì sẽ có chuyện gì xảy ra, thế nhưng mà cô lại không hề cự tuyệt.
Hàm Hàm được gã đàn ông kia dìu đi ra khỏi quán bar. Bởi vì say rượu, thân thể của cô gần như là dựa hẳn vào ở trong lòng gã đàn ông kia. Bước chân của cô thất tha thất thểu đi theo sát hắn tới một chiếc xe dừng ở bên cạnh.
Ngay tại lúc cô lên xe chuẩn bị rời đi, một người nhân viên phục vụ đuổi theo tới: "Tiểu thư, túi của cô này!"
Nhưng mà, Hàm Hàm đã không nghe được nữa rồi, cô bị chiếc xe kia chở đi, chạy về phía hướng một nơi mà cô không biết.
Khi người nhân viên phục vụ đứng ở nơi đó dieendaanleequuydonn đang định trở về, thì chuông điện thoại di động của Hàm Hàm ở trong túi vang lên. Người nhân viên phục vụ do dự một chút liền mở túi ra, móc chiếc điện thoại di động của Hàm Hàm ra, nhận cuộc gọi. Người goi điện thoại đến lúc này nhất định là người nhà hoặc là bạn bè, anh ta có thể đưa cho bọn họ mang đồ vật này đi.
"A lô, xin chào!"
Người gọi điện thoại chính là La Vĩ Khôn. Vừa nghe thấy đây là giọng đàn ông, anh liền giật mình một cái, vội vàng hỏi: "Anh là ai?"
"Tôi là nhân viên phục vụ quán bar Kim Điển. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Vừa rồi nữ sĩ kia đã
bỏ quên túi ở trong quán bar. Nếu anh là người nhà của cô ấy hoặc là bạn bè, xin nói lại cho cô ấy biết, hoặc là tới đây nhận lại đồ giúp cho cô ấy."
Quán bar Kim Điển? Một người như La Vĩ Khôn thì đương nhiên sẽ không xa lạ gì đối với một nơi như thế này. Anh không khỏi nhíu mày, Hàm Hàm đi quán bar rồi sao? Anh vội vàng hỏi lại: "Hiện tại cô ấy đã đi nơi nào rồi?"
"Đã cùng với một người đàn ông đi rồi."
"Cái gì?" La Vĩ Khôn thiếu chút đã dậm chân. Cô vậy mà lại cùng với một người đàn ông đi đâu kia chứ? Loại tình huống này như thế nào, không cần nghĩ cũng biết! Lúc này trong lòng anh vô cùng nóng nảy, "Xe đi về hướng nào rồi, còn nhớ được bảng số xe không? Tôi là bạn trai của cô ấy, chúng tôi cãi nhau, tâm tình của cô ấy không tốt. Tôi sợ cô ấy sẽ gặp chuyện không may, cho nên xin anh hãy nói với tôi, tôi vô cùng cảm kích."
Nhân viên phục vụ vừa nghe thấy La Vĩ Khôn nói ra thân phận, liền nói cho anh biết, "Xe chạy về hướng Bắc Lâm rồi." Nhân viên phục vụ nói xong cũng nói cho La Vĩ Khôn biết bảng số xe. Người đàn ông kia là khách quen của nơi này rồi, cho nên vừa vặn anh ta thật sự rất thuộc bảng số xe.
La Vĩ Khôn cúp máy, trong lòng vô cùng lo lắng. Anh lên xe chạy về hướng Bắc Lâm. Hừ! Anh đang ở cửa nhà cô đợi đến nửa đêm cũng không thấy được người. Vậy mà cô lại có thể đi mua say sưa, còn dám bỏ đi cùng với người đàn ông khác nữa.
Người đàn ông kia, nếu như hắn dám đụng đến Hàm Hàm một chút, anh sẽ băm chặt hắn ra! Mẹ kiếp!
La Vĩ Khôn tìm người, đương nhiên là có biện pháp của mình. Anh gọi một cú điện thoại, sau đó anh cho xe chạy tới hướng Bắc Lâm. Lúc này thì cũng vừa vặn