*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Triệu Đình Phương ở bên kia sau khi cúp điện thoại một vẻ sắc mặt vui mừng. Bà nói với Sở Vệ Bình đang ngồi đối diện ở một bên, cũng với vẻ mặt chờ mong như vậy, nói: "Tố Tố đồng ý rồi, sẽ mang đứa nhỏ đến gặp chúng ta."
"Hôm nay?" Sở Vệ Bình cũng muốn gặp cháu nội từ lâu rồi, bất quá luôn luôn không biểu hiện ra ngoài. Ông nghĩ chờ Xuyên tử diễn tập xong rồi, sẽ gọi tất cả đến nhà, nên nhận sai thì nhận sai, nên kiểm điểm thì kiểm điểm. Giải quyết hết những vấn đề vướng mắc giữa hai người lớn với nhau, @MeBau*[email protected]@ hi vọng người một nhà có thể hòa hòa thuận thuận ở cùng với nhau.
Ý tứ này ông cũng đã từng nói với Sở Lăng Xuyên. Sở Lăng Xuyên cũng nói chờ anh diễn tập xong, hết khoảng thời gian bận rộn này, cũng hi vọng dành thêm chút thời gian nữa để cho Tố Tố tháo dần hết khúc mắc. Cô đã tiếp nhận anh, thì cũng có thể tiếp nhận người nhà của anh.
Hai cha con đã nói với nhau thỏa đáng. Triệu Đình Phương cũng biết chuyện này. Nhưng hôm nay Sở Vệ Bình có chút khó hiểu, ngày hôm nay Triệu Đình Phương lại giống như một đứa trẻ vậy, bà cứ nôn nóng chỉ muốn gặp cháu nội, không gặp thì không được.
Triệu Đình Phương nhìn bộ dạng đầy kích động kia của Sở Vệ Bình, lại nói đả kích ông một chút: die,n;da.nlze.qu;ydo/nn, "Hôm nay không được. Tố Tố còn đang ở nhà bà ngoại ở mãi bên ngoài thành phố kia. Phải mấy ngày nữa mới trở về, sau đó sẽ mang đứa nhỏ đến thăm chúng ta. Ông xã à, ông suy nghĩ một chút xem, nên mua cho quà tặng gì cho cháu đích tôn, thì nó sẽ thích đây nhỉ?"
Sở Vệ Bình nghĩ một chút nói: "Xuyên
tử nói thằng nhóc rất thích xe. Không bằng chúng ta đi mua cho thằng nhóc một chiếc ô tô chạy bằng điện. Tôi thấy mấy đứa trẻ nhà người ta, khi ngồi chơi trên xe này, nhìn vẻ mặt có vẻ rất thích thú."
Vợ chồng già nói xong cũng ngồi không yên, tuy rằng thời gian không còn sớm, nhưng vẫn là cùng nhau đi ra khỏi nhà, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn cùng đi dạo phố. Rồi sau đó hai người đi mua một chiếc ô tô chạy điện nhỏ, dành cho trẻ em có màu xanh lá, kiểu dáng xe quân đội.
Lúc này đã quá giờ ngọ một chút, nhưng Triệu Đình Phương và Sở Vệ Bình đều rất cao hứng, về sau này có thể nhìn thấy cháu đích tôn rồi, thật tốt.
Vốn là rất cao hứng, thế nhưng mà, vào buổi tối lúc sắp ăn cơm, Triệu Đình Phương lại bắt đầu thấy mất hứng. Bà lại làm náo loạn lên, nói muốn gặp con trai, cháu gái cùng con dâu. Vì thế Sở Vệ Bình lại gọi điện thoại cho Sở Việt Dương, bảo với anh mang cả vợ con đến nhà.
Sở Việt Dương mang theo vợ và con gái đến nhà để ăn cơm chiều cùng với cha mẹ. Triệu Đình Phương là một người luôn luôn không quá để ý đến người khác, thế nhưng hôm nay lại muốn bọn họ đến nhà như vậy. Sở Việt Dương thực sự đã bị sự nhiệt tình của mẹ mình làm cho có chút hôn mê.
Cuối cùng cả nhà Sở Việt Dương đã ở lại rồi, nhưng Triệu Đình Phương vẫn không chịu ngủ, luôn luôn nói chuyện phiếm cùng với bọn họ. Mãi cho đến khi mệt nhọc rồi, dưới sự thúc giục của hai cha con, bà mới chịu đi nghỉ ngơi. Sở Việt