*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Một nhà ba người vốn có thể vui vẻ tụ họp ở cùng nhau, thế nhưng chỉ vì một cuộc điện thoại không đâu gọi đến, đành phải chia tay. Tiểu Bao Tử oa oa khóc, luyến tiếc ba ba, mà trong lòng Tố Tố cũng cực kỳ buồn bực. Chủ yếu nhất là bệnh chính là không thăm khám được bệnh của anh.
"Con trai ngoan nhé, mấy ngày nữa lại sẽ được nhìn thấy ba ba thôi mà. Bây giờ chúng ta đi thăm ông nội nhé, có được không?" Tố Tố dỗ dành Tiểu Bao Tử, để cho cậu nhóc không khóc nữa, rồi sau đó đón xe đưa Tiểu Bao Tử đi thăm ông nội. Sở Vệ Bình đang sống ở trong nhà của anh cả rồi, @MeBau*[email protected]@ cho nên lúc này Tố Tố cũng chính là đi đến cửa nhà của anh cả và chị dâu.
Hiện tại người một nhà ở chung với nhau rất tốt, hơn nữa ai nấy cũng đều cực kỳ yêu thương đối với Tiểu Bao Tử. Cậu nhóc có muốn sao trên trời, thân làm ông nội, Sở Vệ Bình cũng không dám đưa cho nhóc ánh trăng, cực kỳ cưng chiều cháu nội.
Giữa trưa hai mẹ con Tố Tố ở lại trong nhà của chị dâu, ăn cơm trưa. Sau khi nghỉ ngơi một chút rồi mới trở lại trong nhà cha mẹ. Mới vừa vào cửa, đã nghe thấy chuông điện thoại trong nhà liền vang lên. Ở vào thời điểm Tố Tố còn đang đổi giày, Tiểu Bao Tử liền đi bộ qua để nghe điện thoại.
Chờ đến khi Tố Tố từ chỗ cửa ra vào đi tới, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn nhìn thấy Tiểu Bao Tử đang cầm điện thoại trong tay, vẻ mặt thật
mờ mịt ngước nhìn cô. Dường như trong điện thoại đang nói những lời nói kỳ quái gì đó, cậu nhóc không hiểu lắm.
Tố Tố đưa tay ra nhận lấy điện thoại từ trong tay con trai. Cô chỉ nghe thấy từ trong điện thoại truyền tới một giọng xa lạ mà âm độc. Hơn nữa giọng nói này rất kỳ quái, thật vặn vẹo: "An Quốc Đống, nếu như mày vẫn còn tiếp tục như vậy nữa, thì hãy cẩn thận cái mạng của mày đó..."
Tố Tố nghe xong trong lòng liền phát run, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn ớn lạnh cả người. Không đợi cô nói chuyện, bên kia đã cúp điện thoại. Bên tai Tố Tố chỉ còn có thể nghe được tiếng kêu tút tút. Tiểu Bao Tử nằm sấp xuống mặt bàn, vẻ mặt nghi hoặc cùng khó hiểu, gọi lên một tiếng: "Mẹ."
"Không có việc gì đâu, người ta đã gọi nhầm điện thoại thôi mà. Đi nào, mẹ dẫn con đi rửa cái bàn tay nhỏ bé này nhé!" Tố Tố nói xong liền ôm Tiểu Bao Tử lên. Còn đang ngủ trưa, nghe thấy động tĩnh Lý Nguyệt Hương liền đi ra, "Có chuyện gì vậy, ai gọi điện thoại tới thế?"
"Không ạ! Không có việc gì đâu, có người nào đó đã gọi nhầm điện thoại thôi ạ!" Tố Tố vừa nói xong, An Quốc Đống cũng đi ra. Cô vừa nhìn thấy ba ba, trong lòng liền rất lo lắng. Cô cũng không dám nói với mẹ về chuyện cuộc điện thoại vừa rồi. Cô chỉ muốn tìm một mình ba ba để nói chuyện.
"Con đi trước để rửa tay cho Tiểu Bao Tử đã." Tố Tố nói xong, mang theo Tiểu Bao Tử đi vào trong phòng