Cô Dâu Của Trung Tá

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Trên đường về nhà, Tố Tố cứ nghĩ mãi, không biết từ lúc nào mà cô đã hiểu rõ được tâm ý chân thật ở trong lòng mình. Chuyện này đại khái chung quy là vào cái ngày mà cô đã bị bác sĩ Chung kích thích. Ngày ấy, cả người Tố Tố nóng ran lên gần như sắp bốc cháy. Cô dường như đã không còn lý trí bởi sự ghen tuông này

Một đêm kia, Tố Tố đã hiểu, vị trí của Sở Lăng Xuyên ở trong lòng mình thật quan trọng và đặc biệt đến cỡ nào.

Nhưng mà cô yêu anh, lại không phải bởi vì hiện tại. Vậy đại khái thì phải ngược dòng đến hơn hai năm trước kia rồi.

Năm đó, @MeBau*[email protected]@ Sở Lăng Xuyên đã không từ mà biệt! Sự tuyệt tình cùng nhẫn tâm của anh có thể nói, đã làm cho cô thống khổ đến mức không cách nào tự kiềm chế được. Nó làm cho Tố Tố cảm thấy giống như bị mất đi hết thảy. Tại thời điểm mịt mù không ánh mặt trời ấy, cô đã hận anh, oán anh, thế nhưng mà cô cũng đã yêu anh rồi.

Nếu như cô không thương anh, thì làm sao hành vi của anh có thể gây nên sự đau lòng cho cô như vậy được. Nó làm cho Tố Tố giống như thấy bị mất đi toàn bộ thế giới rồi. Cũng chính là cái phần tình yêu không kịp thời hiểu ra kia, lại bị sự khổ sở vây quanh bao bọc lại thật chặt, đã làm cho cô không cách nào thấy rõ được trái tim của mình.

Bây giờ ngẫm nghĩ trở lại thời điểm ấy, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn kỳ
thực khi đó thì Tố Tố đã yêu Sở Lăng Xuyên rồi. Ở trong cuộc sống, tình yêu đã từng giọt từng giọt dần dần nẩy mầm. Tình yêu lớn lên dưới sự nuông chiều của anh, nhưng loại cảm xúc rung động này phát triển quá chậm, một ngày lại một ngày, nên cô không nhìn ra được nó đã biến hóa như thế nào.

Thật giống như mỗi ngày nhìn thấy con trai của mình vậy, Tố Tố cảm giác, cô không cảm thấy con trai mình có gì đó thay đổi. Nhưng nếu như lâu lâu không gặp, hoặc là so sánh với lúc trước thì mới phát hiện ra, đứa nhỏ đã trưởng thành.

Mà tình yêu của Tố Tố đối với Sở Lăng Xuyên, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn đại khái cũng giống như vậy. Lặng lẽ trưởng thành, lớn mạnh, mà cô lại không tự biết, mãi cho đến mất đi rồi thì một khắc kia, thế giới của cô liền đổ sụp xuống rồi.

Cũng là bởi vì yêu, thích, cho nên mới cô mới hận anh vô tình như vậy, cho nên cô mới phải đau lòng như vậy. Yêu và hận, nguyên lai là cho tới bây giờ không ai có thể phân biệt được, chỉ là chính bạn mới có thể nhìn thấy được một mặt mà thôi.

Chính là vì yêu tận sâu ở trong đáy lòng, cho nên mới phải hận. Bởi vì sự vô tình của Sở Lăng Xuyên, cho nên cô bị đau đớn đến mức cố ý lạnh lùng, ép buộc bản thân phải kìm nén không cho tình yêu bộc lộ ra bên ngoài, ep buộc


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện