Cô Dâu Của Trung Tá

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Tầm mắt của Tố Tố và Sở Lăng Xuyên rơi vào trên người Tiểu Bao Tử. Tiểu Bao Tử cầm một tấm hình ghép trong tay, nhìn xem ba ba lại nhìn sang mẹ của mình. Cuối cùng nhóc chỉ một ngón tay vào Sở Lăng Xuyên: "Ba ba thả rắm thúi thúi rồi."

Ha ha!

Tố Tố cười đến không nhịn được, Sở Lăng Xuyên cũng vừa tức lại vừa buồn cười, liền nhấc Tiểu Bao Tử lên, dùng râu ở trên cằm cọ cọ lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn mặt của cu cậu một phen, chọc Tiểu Bao Tử cười lên khanh khách.

Lúc này, chuông điện thoại di động của Tố Tố vang lên. Cô vừa cười vừa đứng dậy đi nghe điện thoại, @MeBau*[email protected]@ nhìn thoáng qua biểu hiện trên màn hình, là Hàm Hàm gọi tới, liền nhận cuộc gọi: "A lô! Hàm Hàm, tớ đang ở nhà đây. Trời đổ mưa nên cũng chẳng đi chơi ở đâu được. Tớ đang ở cùng với con trai, còn có Sở Lăng Xuyên nữa, anh ấy đã trở lại rồi."

Bên kia Hàm Hàm nghe thấy Sở Lăng Xuyên đã trở về, không khỏi cao hứng cho Tố Tố: "Thật thế à, thật tốt quá, chúc mừng cậu nhé. Rốt cuộc người một nhà cũng đã được đoàn viên rồi. Một năm rồi đấy, thật không biết làm thế nào mà cậu trải qua được."

"Hiện tại, quá trình trải qua thế nào đã không còn quan trọng nữa rồi, kết quả mới là quan trọng nhất." Tố Tố cười nói xong, hỏi lại Hàm Hàm: "Hàm Hàm, còn cậu và La Vĩ Khôn giờ thế nào rồi. [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), Tớ xem anh ấy đối với cậu cũng là thiệt tình đó. Tuổi tác của cậu cũng không còn nhỏ, có thể nói, cậu hãy nhanh chóng mà kết thúc đi, đừng bỏ lỡ rồi lại
hối hận."

Tố Tố vừa nói xong, chợt nghe từ trong di động truyền đến một giọng nói của nam giới: "Chị dâu, cũng chỉ có chị là đau lòng đối với tôi. Lòng của tôi đối với Hàm Hàm thật sự so sánh được với Nhật Nguyệt (ý nói rõ ràng trong sáng). Xuyên tử đã trở lại rồi sao? Tiểu tử này thật là, cũng không nói một tiếng cho chúng tôi biết."

"Anh ấy vừa mới trở về ngày hôm qua, tớ còn chưa kịp báo tin. Đợi ngày nào đó rảnh rỗi, chúng ta tụ họp với nhau." Tố Tố cũng mới biết được chuyện của Hàm Hàm cùng với La Vĩ Khôn, diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn rốt cuộc hai người này cũng không biết được, đến cùng cũng đã hòa hợp lại với nhau được hay là chưa nữa! "Tôi chuyển điện thoại cho Sở Lăng Xuyên, hai huynh đệ các anh nói chuyện với nhau."

Nói xong, Tố Tố đưa điện thoại di động cho Sở Lăng Xuyên, để cho huynh đệ hai người bọn họ nói chuyện với nhau. Sở Lăng Xuyên nói chuyện phiếm cùng La Vĩ Khôn, không hề giống như Tố Tố và Hàm Hàm, toàn nói một đống lớn về chuyện nhà.

Bọn họ chỉ nói đơn giản với nhau vài câu liền OK luôn rồi. Bất quá La Vĩ Khôn cuối cùng yêu cầu: "Xuyên tử, đưa điện thoại cho con nuôi của tôi đi, tôi thực sự nhớ tiểu tử kia rồi, tôi muốn nói chuyện với nó vài lời."

Tiểu Bao Tử là con nuôi của Hàm Hàm, La Vĩ Khôn liền không chút khách khí, cũng nói thẳng ra cu cậu


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện