Cô Dâu Của Trung Tá

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Sở Lăng Xuyên cùng Hải tử cùng nhau đi ăn cơm. Hai người cũng không hề uống rượu, chỉ là trò chuyện về những chuyện trước kia. Hải tử trước kia là lính cấp dưới của Sở Lăng Xuyên. Chẳng qua là vào rất nhiều năm trước cậu ta liền chuyển ngành rồi.

"Đại ca, dường như anh còn chưa từng được nhìn thấy con gái của nhà em đâu nhỉ?" Hải tử nói xong, lấy điện thoại di động ra giống như đang hiến vật quý vậy. Cậu ta tìm tấm ảnh chụp con gái của mình: "Đại ca nhìn xem, con gái của em có xinh đẹp không?"

Sở Lăng Xuyên nhận lấy, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn nhìn thấy một cô bé đáng yêu xinh đẹp giống như một con búp bê, tựa như một tiểu công chúa, không nhịn được liền mỉm cười, khen: "Xinh đẹp, rất xứng với con trai của tôi đấy. Tương lai gả cho con trai của tôi nhé!."

"Đại ca, hiện tại hình như không còn thịnh hành cái chuyện định hôn cho trẻ con nữa rồi." Hải tử nói trêu ghẹo, " Đại ca, ảnh chụp con trai của anh đâu rồi, cho tôi xem nào."

Sở Lăng Xuyên lấy điện thoại di động ra, tìm ảnh chụp của Tiểu Bao Tử. Hải tử vừa thấy không nhịn được cười nói: "Đây không phải chính là anh hay sao? Quả thực giống hệt anh, dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com tựa như được đúc ra cùng trong một cái khuôn mẫu vậy, quá giống! Tôi cũng muốn con trai."

"Tôi lại nghĩ muốn con gái." Đáng tiếc là không thể nhận rồi.

Hai người đàn ông trưởng thành cứ như vậy vừa ăn vừa khoe khoang con cái của mình. Cũng trò chuyện với nhau những chuyện lý
thú về đứa nhỏ, tán gẫu về chuyện của bọn họ trước kia, hiện tại và tương lai. Bất tri bất giác trời đã muộn từ lúc nào, đã mười giờ đêm rồi.

Chuông điện thoại di động của hai người đồng thời cùng vang lên mấy hồi. Hải tử vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Bà xã của tôi gọi tới. Nhất định là thúc giục tôi về nhà đây mà! Chậc, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn kết hôn một cái liền không còn tự do nữa rồi."

Quên đi, rõ ràng cũng có không biết bao nhiêu là hạnh phúc. Hai người đồng thời cùng nghe điện thoại, cùng ừ ừ à à nói năng cái gì mà bây giờ sẽ đi trở về… Đừng lo lắng! Nói xong không sai biệt lắm, đồng thời cùng lấy tiền ra.

Hải tử nhìn về phía Sở Lăng Xuyên, "Bây giờ chúng ta phải đi về thôi."

"Đi nào."

Sở Lăng Xuyên trước đưa Hải tử về nhà, trước khi đi, Hải tử còn nói với anh, có việc thì cứ gọi cậu ta. Đã là anh em với nhau rồi thì không cần phải khách khí,.Sở Lăng Xuyên chỉ cười cười. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Hải tử giúp cho anh đã là một sự chiếu cố rất lớn rồi.

Chia tay nhau xong, Sở Lăng Xuyên cũng trở về nhà.

Có lẽ là Tố Tố sớm đã ngủ đến bất tỉnh nhân sự rồi! Một tuần không được gặp nhau, trong lòng anh rất nhớ cô và con trai. Nếu không phải bởi vì nguồn gốc từ Tô Tuệ Vân kia đã


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện