*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Sở Lăng Xuyên cực kỳ khó chịu, bởi vì Lục Trăn đã quấy rầy cuộc sống của anh, bởi vì hắn đã làm cho bảo bối của anh lại bị khổ sở rồi. Cuộc sống của anh và Tố Tố, phải khó khăn lắm mới khôi phục lại được trạng thái mà anh mơ ước giống như trước kia. Thế nhưng, chỉ một cuộc điện thoại gọi đến của Lục Trăn kia, lập tức đã phá hủy hết thảy.
Vốn dĩ trong lòng Tố Tố đã tràn đầy áy náy. Cô có thể đối mặt được với Sở Lăng Xuyên, là vì cô thật sự yêu thương anh, không muốn bị mất đi anh. Cho nên cô mới gồng mình lên, lấy hết dũng khí để đối mặt với Sở Lăng Xuyên, để cùng anh sánh bước đi về phía trước. @MeBau*[email protected]@ Thế nên Tố Tố không thể nào chịu nổi việc có người lại muốn đá hậu cô ở đằng sau.
Giờ khắc này, Sở Lăng Xuyên đã hiểu rõ rằng. Nếu như anh thực sự muốn khôi phục lại được cuộc sống trước kia, mà chỉ có sự tha thứ không so đo tính toán của anh thôi, thì không đủ được, trừ phi hết thảy mọi chuyện đều chưa từng phát sinh ra. Sở Lăng Xuyên không muốn cuộc sống sau này, Tố Tố phải sống ở trong sự áy náy, dè dặt cẩn trọng cẩn thận từng ly từng đối với anh. Thậm chí cô còn phải lấy lòng anh, ngay cả việc muốn nổi giận, hay tùy hứng một chút, thì cũng không dám.
Như vậy, thật sự không phải là điều mà Sở Lăng Xuyên mong muốn. Tố Tố của anh, bảo bối của anh cũng không phải là một người như vậy. Mà lúc này, Sở Lăng Xuyên hiểu rõ, anh không
thể coi như không có chuyện gì được, bằng không, càng ngày vấn đề sẽ trở nên rắc rối càng nhiều hơn... Tố Tố lại sẽ miên man suy nghĩ, suy đoán ý nghĩ của anh.
"Điện thoại vừa rồi gọi đến là của gã họ Lục kia phải không?" Tay Sở Lăng Xuyên nắm lấy cái cằm của Tố Tố, khiến cho cô phải ngẩng đầu lên. Tầm mắt của hai người nhìn vào nhau. Tố Tố nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Sở Lăng Xuyên, tựa như muốn nhìn sâu vào nội tâm của anh. Cô do dự một lúc rồi gật đầu, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn nghĩ muốn nói xin lỗi, em lại hại anh phải nhớ lại cái chuyện mất hứng kia, lại khiến cho anh phải khổ sở rồi! Tuy nhiên, ngay cả một câu, Tố Tố cũng không thể nói nên lời được.
"Hắn nghĩ muốn phá hư tình cảm của hai vợ chồng chúng ta sao, không có cửa đâu..." Sở Lăng Xuyên cúi đầu xuống, hôn một cái ở trên môi cô, rồi sau đó hai tay liền hợp lại, một phát, vác Tố Tố lên trên vai: "Cùng anh đi tắm rửa nào."
Tố Tố bị vác lên, khiêng đi vào giống như một cái bao tải vậy. Hai người cùng nhau đi vào bên trong phòng tắm được ngăn cách bởi một tấm thủy tinh. Sở Lăng Xuyên mở vòi hoa sen ra, giở trò xấu, dùng nước trong vòi lúc đầu còn có chút lành lạnh tưới lên trên người Tố Tố.
"A!..." Tố Tố không nhịn được liền kêu lên một tiếng, sau đó trốn ở trong lòng Sở Lăng Xuyên. Nhìn đến cả hai vợ chồng thân mình để