Sau một thời gian ở cử cực khổ theo khuôn phép của Liễu Đào Nguyên thì ngày hôm nay Lâm Quân Nhi cũng chính thức được tự do, tâm tính của Lâm Quân Nhi cũng dần bình ổn hơn, mỗi khi ở bên cạnh đứa con trai nhỏ thì cô cũng thấy vui vẻ, thoải mái hơn.
Nhưng đến đây thì công việc của Cảnh Vân Trạch đã chất đầy như núi, nên anh phải đến trụ sở liên tục để làm việc.
Lâm Quân Nhi ở nhà cùng Diệp Vấn và Kha Nguyệt, nhìn phu nhân cũng không phải dạng người có thể thay đổi một người, nhưng ln hoàn toàn không ngờ cô thật sự có thể thay đổi được Lão đại của họ, cũng không biết là có bí quyết gì hay không nữa đây.
Cứ nghĩ Cảnh Vân Trạch đã cảnh cáo Dương Dung Nhuệ như vậy là cô ta đã biết sợ, nhưng Dương Dung Nhuệ hình như là điếc không sợ súng, không chỉ không đi phẫu thuật thẩm mỹ mà còn công khai đứng về phía của bang Kim Thần.
Điều này đã khiến cho khá nhiều người của Long Nhuệ bang cảm thấy bất an, vì trước kia họ từng nghĩ Dương Dung Nhuệ sau này sẽ là phu nhân của Long Nhuệ bang nên hết mực kính trọng, nhiều việc quan trọng của bang cũng thông qua cô ta, không ngờ Dương Dung Nhuệ lại là kẻ ăn cây táo rào cây sung, sau khi bị đá thì liền quay qua cắn Lão đại của họ một cú trí mạng.
Hôm nay, Dương Dung Nhuệ định là sẽ đến Dinh Trạch tâm tình của Lâm Quân Nhi, nhưng cho dù là cửa trước hay cửa sau, cửa phụ hay chính đều có ám vệ của Long Nhuệ bang canh gác, mà hiện tại tất cả thành viên của Long Nhuệ bang đều biết cô ta là kẻ phản bội nên chắc chắn sẽ chặng cô ta lại.
Đưa tay chạm vào vết thương trên mặt, ánh mắt của Dương Dung Nhuệ hoàn toàn thay đổi, một ngày nào đó cô ta sẽ bắt Cảnh Vân Trạch quỳ xuống trước chân của mình!
Sau đó thì Dương Dung Nhuệ cũng quay về nhà họ Kim, lúc này Kim Trấm đang ngồi ở phòng khách cùng Phùng gia, thấy vẻ mặt của Kim Trấm rất không tốt, cô ta liền hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra sao?
Kim Trấm liền tức giận đập tay xuống bàn, nói:
- Lâm gia đó đúng là gió chiều nào theo chiều đó.
Bây giờ ả vợ mù của Cảnh Vân Trạch đã sinh con trai, nối dõi cho Cảnh gia, vừa hay Lâu gia lại được nhị thiếu Cảnh Vân Trạch giúp đỡ.
Hiện tại Lâm gia không muốn đề cập đến chuyện liên hôn với Phùng gia nữa rồi!
Dương Dung Nhuệ biết rõ con người và tính cách của Lâm Tào và Quý Mẫn, cô ta liền ngồi xuống bên cạnh của Kim Trấm, uốn éo ở bên cạnh, nói:
- Anh đừng lo, em hiểu rõ tính cách của hai ông bà già đó mà.
Chuyện này anh cứ giao lại cho em.
Kim Trấm liền nhìn cô ta, sau đó liền cười nói:
- Được thôi, vậy anh sẽ giao chuyện này lại cho em.
Cục cưng à, hôm nay em đi đâu vậy?
- Vốn dĩ em muốn đến Dinh Trạch để tâm tình với Cảnh thiếu phu nhân, nhưng hình như cô ả không chào đón em lắm.
[...]
Cảnh Vân Trạch ở trụ sở Long Nhuệ bang nhìn qua camera giám sát thì cũng nhìn thấy Dương Dung Nhuệ lảng vảng bên ngoài, nhưng có lẽ cô ta nhìn thấy tình hình bên trong Dinh Trạch bất lợi cho mình nên đã không vào.
Tuy nhiên Triều Vũ ở bên cạnh lại nói:
- Lão đại, theo thông tin từ định vị thì Dương Dung Nhuệ hiện tại đang sinh sống ở một căn biệt thự ven biển.
Là của lão ta.
- Biến thành tình nhân của lão ta rồi sao?
- Có vẻ là như vậy.
Cảnh Vân Trạch tựa lưng vào sofa, ăn một viên kẹo cao su, đáp:
- Gửi vài ảnh cho Kim phu nhân đi.
Nhớ là đừng lỡ tay gửi địa chỉ đó.
Triều Vũ đương nhiên hiểu ý của Lão đại, đương nhiên là sẽ không "lỡ tay" đâu.
Tước Xạ ở bên cạnh nhìn anh, nhưng sự chú ý của cậu ta lại rơi vào hộp kẹo cao su bên cạnh, liền hỏi:
- Từ khi nào anh lại thích kẹo vậy?
Cảnh Vân Trạch cầm hộp kẹo lên, nhìn nó và mỉm cười đầy sủng nịnh.
Vì anh biết cô không thích mùi thuốc lá, hơn nữa bây giờ anh cũng đang có con nhỏ nên cũng không tiện hút thuốc ở bên cạnh vợ con, nên thay vào đó anh đã mua một ít kẹo cao su, còn cái hộp này là do Lâm Quân Nhi đưa cho anh.
Kết hôn không phải là sự ràng buộc ích kỷ, mà là tình nguyện thay đổi vì đối phương.
Cô có thể chấp nhận con người thật của anh, chấp nhận công việc của anh, thì anh cũng chấp nhận được cái khó của cô.
Hôn nhân mà, một người nhường thì một người nhịn.
Tuy nhiên, Tước Xạ thấy Lão đại cười ngốc liền lắc đầu, đúng là khi yêu vào chẳng ai