Chương 64 : Lỗi Là Do Anh! Xin Hãy Tha Thứ Cho Anh
\-Không phải vì cô ấy cứ bắt ép em sao? Chứ không một người sức lực còn sắp như anh lúc đấy ai mà dám đem đi lấy máu?
K..không! Chắc chắn là nói dối.
Nhược Thần..Nhược Thần cô ấy hận anh đến mức nào anh còn không biết, tại sao lại đồng ý hi sinh mạng sống vì anh cơ chứ? Điều này thật sự không thể tin được…
Lâm Phong bỏ tay ra khỏi người Tuấn Dương, anh chạy đến chỗ bác sĩ
\-Cậu nói cho tôi biết! Phải làm thế nào cô ấy mới tỉnh lại?
Tên bác sĩ nhìn anh, vẻ mặt đau buồn khiến cho Lâm phong càng lo lắng
\-Vợ của anh, thật ra vết thương bề ngoài của cô ấy đúng là không có gì đáng ngại…
Tên bác sĩ chưa dứt lời Lâm Phong đã cắt ngang
\-Vậy tại sao cô ấy vẫn chưa tỉnh? Sắc mặt tại sao lại như thế chứ?
\-Anh bĩnh tĩnh lại đi có được không vậy? Đúng là vết thương ngoài da không ảnh hưởng nhưng cô ấy vẫn còn hôn mê do chính cô ấy vẫn chưa muốn tỉnh, chưa muốn hồi tưởng lại những quá khứ bất hạnh trước mà thôi!
Nói xong tên bác sĩ đó bỏ đi, Lâm Phong lúc này đúng thật không còn gì để biện hộ nữa rồi.
Cô ấy chịu hi sinh mạng sống vì anh, chịu bỏ qua những quá khứ đau thương vì anh nhưng cô ấy lại không thể tha thứ cho bản thân mình.
Là anh … là anh đã khiến cô ra nông nỗi này … là anh!
Lâm Phong khụy người xuống đất, anh không muốn tưởng tượng thêm nữa … chỉ cần tưởng tượng một lần lòng anh lại áy náy đến tột cùng.
…..
Sau những giây phút đợi chờ, Tư Phu Nhân cuối cùng cũng đã đến được bệnh viện.
Bà nhanh chóng chạy vào dò hỏi nhân viên ở dưới tìm ra phòng bệnh của Tư An và Nhược Thần.
Từng bước từng bước, bà nhẹ nhàng nhìn qua tấm kính thấy được Tư An và cô đang nằm trong một phòng.
Bà không tin vào mắt của mình, con của bà – Tư An vẫn còn sống, không những thế vẫn còn rất khỏe mạnh,