Vì sắp đến ngày thi học kì nên mình hơi bận, do đó việc ra chương mình sẽ hạn chế một chút nhé, nếu được cách ngày sẽ ra một chương nha.
Sau khi thi xong mình sẽ cố gắng bão bù cho các bạn nha! Cảm ơn đã ủng hộ truyện mình
Chương 72 : Cái Kim Trong Bọc Lâu Ngày Cũng Lòi Ra
Lâm Phong, Tuấn Dương đứng ngay bên cạnh cũng không khác gì hắn mà ngạc nhiên vô cùng, cả hai dường như đều không tin người phụ nữ trước mắt lại là cô gái năm xưa…hoàn toàn là một sự khác biệt vô cùng lớn, lớn đến nỗi họ đều không tin vào con mắt của mình.
Thực sự, vẫn là đôi mắt ấy, vẫn là đôi môi ấy nhưng tại sao? Tại sao lại có thể thay đổi hoàn toàn như vậy.
Chưa kịp suy nghĩ xong, Nhược Thần hỏi tiếp hắn
\-Nói! Ai sai anh đi giết hại tôi?
Hắn dường như không muốn mở miệng, nhưng chưa được năm phút đã phải cất tiếng chỉ vì thứ mà cô đang cầm là con dao găm của hắn.
Đúng, chết dưới tay anh thì hắn không sợ, cũng không còn gì nữa rồi.
Nhưng dưới tay cô thì nói thẳng ra là quá nhục, hắn còn vợ còn con…cũng không thể bỏ mặc họ được
Sau hồi lâu suy nghĩ, hắn vẫn muốn dò hỏi lại Nhược Thần
\-Tôi nói cho cô thì tôi được gì chứ? Không phải vẫn là chết hay sao?
Nhược Thần cười khẩy một cái rồi nói
\-Anh nói thì tôi không giết anh, anh không nói tôi cũng không giết anh…nhưng sẽ có cách khiến anh SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT
Bốn từ SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT của Nhược Thần khiến hắn lạnh toát sống lưng
\-Kể cả tôi có nói đi chăng nữa thì anh ta cũng sẽ giết hết gia đình của tôi mà thôi! Vậy không phải tôi thiệt à? Hơn thế tôi với hắn còn là kẻ thù, đương nhiên hắn sẽ không nương tay rồi!
Hắn vừa nói vừa nhìn Lâm Phong với ánh mắt oán hận
Cô nhìn hắn rồi quay sang nhìn anh, nói
\-Cũng được! Nếu anh không nói cũng không sao cả, đằng nào tôi cũng biết người sai khiến anh là ai rồi! Chỉ muốn test thử