Cô có Nữu Nữu, cô không thể để cho Nữu Nữu trưởng thành ở trong một môi
trường như vậy, người cha trong nhà lại là một người thuộc phái hắc đạo, phong lưu, vô tình như thế!
Nữu Nữu nghe xong lời này, liền cao
hứng cái miệng nhỏ nhắn, toét ra tiếng cười khanh khách, bàn tay mập lắc lắc cánh tay Bội Nghi, cặp mắt nhìn cô vẻ đầy mong ngóng: "Mẹ, mau gọi
điện thoại, gọi điện thoại bảo ba về nhà đi…"
Bội Nghi lau nước
mắt nhìn ánh mắt của con gái đang tràn đầy
vui sướng và hy vọng, cuối cùng cô vẫn đành phải cắn cắn đôi môi, lại
bấm dãy số điện thoại mà cô đã sớm nhớ kỹ trong lòng một lần nữa.
Điện thoại vang lên thật lâu, bên kia mới có người nhận. Một giọng nói đầy
vẻ sợ hãi cung cung kính kính đáp lại: "Chị dâu, ngài có điều gì cần căn dặn ạ?"
Bội Nghi nghe giọng liền nhận ra ngay, đây là một đàn em là thủ hạ thân tín luôn ở bên cạnh Tần Thiếu Dương, nên cũng cảm thấy
có chút lưỡng lự. Từ sau khi cô ly hôn cho tới bây giờ, cô cũng chưa từng chủ động liên lạc với Tần Thiếu Dương, hiện tại, cô thật sự cũng không biết nên nói thế nào cho phải.
Đàn em kia
thấy bên này không có tiếng đáp lại, nhưng cũng không dám tự động cúp
cuộc điện thoại mà chị dâu đã gọi đến. Ở trong bang ai cũng biết, người
mà trong lòng đại ca luôn quan tâm nhất, chính là bà xã vừa mới ly hôn
và cô con gái nhỏ của anh. Mỗi lần đại ca phát giận hoặc là thỉnh thoảng bị kích động, muốn làm một cái gì gì đó, thì các huynh đệ trong bang
cũng đều mang chị dâu ra, trăm lần đều linh nghiệm cả trăm.
"Chị
dâu…" Gã đàn em thoáng liếc nhìn Tần Thiếu Dương đang say đến bất tỉnh
nhân sự một chút, sau đó lấy hết dũng khí thử nói một câu thăm dò: "Chị
dâu à, đại ca đã say đến bất tỉnh nhân sự rồi, ngài có muốn tới đây hay
không…"
Đang lúc gã đàn em không dám nói tiếp, trong bang ai cũng biết, người chị dâu này cho tới bây giờ luôn tỏ ra phớt tỉnh, không
buồn để ý đến đại ca, không mấy khi liếc mắt nhìn ai, đến ngay cả mặt
mũi cũng rất ít khi nhìn thấy. Vậy àm hết lần này tới lần khác, đại ca
của bọn họ từ trước đến giờ luôn luôn uy phong lẫm liệt, thế mà ở trước
mặt chị dâu lại luôn tỏ ra một công tử bộ dáng nho nhã,
đoan trang khiêm nhường.
Bội Nghi chần chờ hồi lâu, Nữu Nữu lại tiếp tục dùng sức lay lắc cô, liên tục lên tiếng thúc giục cô: "Mẹ, đi đi, mẹ…"
"Ở nơi nào?" Rốt cuộc Bội Nghi đành phải mở miệng, đã lâu như vậy, anh
cũng không hề tìm một lý do gì để tìm qua, say rượu sớm đã hư thúi đi
rồi. Chỉ là, mới vừa rồi anh gọi điện thoại tới, hết lần này tới lần
khác khóc lóc khổ sở, xác xác thật thật làm cho trái tim của cô thấy
căng trướng đến ê ẩm… mà cô lại cực kỳ yêu anh, yêu vô điều kiện ngay từ lần đầu tiên… Vậy thì hãy để cho cô tùy hứng một lần thứ nhất đi, chỉ
một lần này thôi!
Lúc này gã đàn em đã cao hứng tới mức lời nói
không còn được mạch lạc nữa, cậu ta cuống quít báo địa chỉ ngôi nhà, lúc này mới dám cúp điện thoại, mừng rỡ không thôi…
"Ai đã gọi điện
thoại tới đây vậy?" Đàn em vừa mới tắt điện thoại di động thì cánh cửa
phòng ngủ bị đẩy ra, một người phụ nữ xinh đẹp liền đi ra ngoài, vừa lau ướt mái tóc ướt nhẹp, vừa hỏi.
Trong nháy mắt gã đàn em như muốn hóa đá. Trời ạ, tại sao mình lại ngu xuẩn như vậy chứ? Tại sao lại mở
miệng báo cho chị dâu tới cái địa chỉ này chứ? Đại ca uống say bình
thường đều tới ở tại nhà của tiểu thư Vấn Lam, nhưng mà, mới vừa rồi,
mới vừa rồi, chị dâu đã gọi điện thoại tới …
Gã đàn em sợ hãi, cả người túa ra một lớp mồ hôi lạnh. Nếu như một lát nữa chị dâu chạy tới
nơi này, nếu như chị dâu mà nhìn thấy tiểu thư Vấn Lam, chẳng phải là sẽ tức chết sao? Nếu như đại ca mà biết cậu làm hỏng mất chuyện của mình
như vậy, chẳng phải đại ca sẽ lột hết cả ba tầng da của cậu ra hay sao?
Thật khó khăn lắm chị dâu mới chủ động cùng liên lạc với đại ca một lần thế
này… Gã đàn em không dám nghĩ tiếp nữa. Hiển nhiên là bây giờ đại ca vẫn còn đang say đến bất tỉnh, nếu như hiện tại cậu gọi điện thoại trở lại
cho chị dâu, nhất định chị dâu sẽ
nghi ngờ ngay, hiện tại… cũng chỉ đành ký thác niềm hi vọng ở trên người của tiểu thư Vấn Lam mà thôi.
"Tiểu thư Vấn Lam…" Khuôn mặt của thủ hạ liền tươi cười, ý bảo Tiểu thư Vấn Lam đi qua một bên.
"Chuyện gì vậy?" Trong con ngươi xinh đẹp sáng ngời, quyến rũ động lòng người
của Vấn Lam chợt lóe lên, chỉ là ánh mắt kia không nhìn vào gã đàn em,
mà rơi vào trên mặt Tần Thiếu Dương.
Người này tại sao lại chướng mắt như vậy chứ, đã đưa người tới rồi mà còn không chịu đi… Cũng phải
đến một khoảng thời gian rồi cô đã không được gặp mặt Tần Thiếu Dương
Khụ khụ…
Gã đàn em hắng giọng, không dám nhìn thẳng vào cái người phụ nữ xinh đẹp
đang ở trước mặt mình, trực tiếp cúi đầu mở miệng: " Tiểu thư Vấn Lam,
mới vừa rồi chị dâu gọi điện thoại đến… Sợ rằng, chỉ độ gần mười phút
nữa sẽ đến đây, ngài, có thể tạm lánh đi hay không… À… ừm, cô có hiểu ý
tôi nói hay không?"
"Chị dâu à?" Hai mắt của Vấn Lam chợt nhíu
chặt, đương nhiên là cô đã từng được nghe nói Tần Thiếu Dương có một bà
xã, nhưng mà hiện nay đã ly hôn. Chẳng qua là, từ trước đến giờ người
phụ nữ kia luôn khiêm tốn, mặt khác, Tần Thiếu Dương lại rất quan tâm
đến người phụ nữ đó, cho nên đã bảo vệ cô ta hết sức tốt, chưa từng bao
giờ để cho cô ta lộ mặt ra ngoài ánh sáng, hay ở trước mặt giới truyền
thông …
Trong lòng Vấn Lam chợt có một con sâu độc có tên gọi là
ghen tỵ đang bò lên, mà trong cổ họng cô cũng thay đổi trở nên căng
trướng đến ê ẩm. Vấn Lam chu cặp môi của mình ra, nhìn gã đàn em kia một cái: "Tại sao tôi lại phải tránh đi ra ngoài chứ, đây là nhà của tôi
kia mà."
Gã đàn em âm thầm kêu khổ, tại sao người phụ nữ này lại không chịu hiểu rõ tình hình hiện tại một chút thế nhỉ?
Đại ca có thể cho cô tiền, cho cô nhà cửa, đương nhiên cũng có thể làm cho
cô chỉ còn hai bàn tay trắng! Huống chi, nếu như Vấn Lam dám nói chị dâu một câu không hay, nhất định đại ca sẽ tìm người phế bỏ cô!
"Tiểu thư Vấn Lam, chắc là ngài cũng đã biết rồi, địa vị của chị dâu trong
lòng ở đại ca… Các anh em ở trong bang đều không có ai dám nhiều lời,
không ai dám nói một chữ “không” với chị dâu, nếu như lần này chị dâu
tức giận…"
"Ngừng, ngừng." Vấn Lam khoát khoát tay, có một chút
bất mãn vì sự cung kính và tôn trọng của bọn họ đối với người chị dâu
trong truyền thuyết kia. Cô liếc xéo một cái vào gã đàn em đang ở trước
mặt, có chút không kiềm chế được: "Cho dù thế nào thì hai người bọn họ
cũng đã ly hôn rồi, tôi là người phụ nữ của Thiếu Dương, không có lý do
gì khiến tôi phải rời đi chỗ khác."
Gã đàn em có chút im lặng: "Tiểu thư Vấn Lam…"
"Cậu đừng có nói thêm điều gì nữa... Để tôi đỡ Thiếu Dương đi vào phòng tắm, mấy người cứ việc trở về đi thôi."
Mấy gã đàn em mặt đối mặt, mắt đối mắt nhìn nhau, cũng than thở một tiếng,
người phụ nữ này trong đầu óc không phải chứa toàn mỡ heo đó chứ? Chẳng
qua đại ca mới cho cô ta cái sắc mặt tốt được vài ngày, cô ta thật sự đã vểnh râu vểnh ria lên mặt rồi sao? Cũng không buồn nhìn hạnh kiểm của
mình hiện tại một chút xem sao?
Ngày ngày đều chỉnh sửa bản thân mình tựa như tiểu thư ngồi trên xô-fa vậy, khí chất làm sao bằng một phần của chị dâu kia chứ?
Mấy người đang định mở miệng nói, chợt ngoài cửa đã truyền đến tiếng chào hỏi rất kính cẩn: "Chào chị dâu!"
" Chào chị dâu!"