Rất nhanh thì ngày mà Ngọc Ân luôn mong ước cũng đã đến.
Hôm nay là lễ cưới của cô và Cố Mạc.
Ngọc Ân chưa bao giờ nghĩ bản thân có thể khoát lên mình chiếc váy cưới xinh đẹp này.
Phòng trang điểm cô dâu
Nhìn mình trong gương mà Ngọc Ân không thể tin được đây lại chính là mình, phải chăng có hơi khác với gương mặt hằng ngày của cô đi.
Bình thường Ngọc Ân cũng chẳng chải chuốt gì, hôm nay cả khuôn mặt đều là son với phấn khiến cô nàng không quen tí nào.
- Oa, cô dâu thật sự rất xinh đẹp đó.
- Đúng vậy, chỉ trang điểm lên một chút mà đã đẹp như này rồi
- Sao em cứ thấy ngứa ngứa thế nhỉ
- Chắc tại em chưa quen thôi, một chút nữa sẽ hết.
Mọi người từ nãy tới giờ cứ khen đi khen lại khiến cô ù cả tai, nhìn mình trong gương mà Ngọc Ân khó hỉu.
Sao cô nhìn không ra khuôn mặt hàng ngày của mình nữa rồi.
Hơizz, hôn lễ phải diễn ra nhanh chóng để cô còn tảy rữa cho sạch nữa chứ.
Cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, người bước vào là Lý Gia Tuệ, cô nàng hôm nay làm phù dâu trong khá xinh xắn.
Cô nàng bổng bước lại gần Ngọc Ân.
Trước ánh mắt ngơ ngác của cô bạn, Giai Tuệ khuôn mặt hớn hở nói:
- Có phải Ngọc Ân thật không vậy?
- Không phải
- Hahaha, được rồi không chọc cậu nữa.
Hôm nay cô dâu của chúng ta xinh thật á nha
- Đừng có khen mình nữa
Khuôn mặt Ngọc Ân nhanh chóng đỏ như trái gấc, gì chứ nãy giờ mấy chị trang điểm cứ khen Ngọc Ân khiến cho cô ngại muốn chết rồi, giờ còn thêm cô bạn này nữa Ngọc Ân biết giấu mặt đi đâu đây.
- Cậu mau chuẩn bị đi, Cố Mạc sắp đến đón dâu rồi đó.
- Ừm
_____________
Cũng một căn phòng nào đó, Cố Mạc đang khoác trên mình một bộ comple vô cùng điển trai, với đôi chân dài thẳng tắp của mình khiến bộ đồ càng tôn dáng của anh thêm.
Cũng không khác với Ngọc Ân là mấy, Cố Mạc bên này hồi hộp không kém.
Ngày hôm nay thì anh chính thức là người đàn ông có gia đình rồi a.
Đang hăng say chải chuốt thì điện thoại của anh reo lên.
Nhìn tên người hiện lên trên màn hình khiến anh không khỏi bất ngờ.
Để tránh tình trạng không mong muốn xảy ra ảnh hướng đến lễ cưới của mình, Cố Mạc không cho gửi thiệp mời đến Lý gia, vậy sao hôm nay bác gái Lý lại đột nhiên gọi điện cho anh vậy, điều này khiến anh nghi ngờ, hay là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Dù cho thế nào thì anh cũng phải nghe máy.
- Alo, bác gái
- Hừ, Cố Mạc cậu đừng tưởng tôi không biết cậu đang làm chuyện gì sau lưng tôi.
- Bác đang nói gì vậy
- Ha, hôm nay có phải ngày cưới của cậu không, CẬU ĐỪNG TƯỞNG TÔI NGU KHÔNG BIẾT
- Bác gái à, con cũng cần có hạnh phúc của riên mình mà.
- Vậy cậu quên Lý Nhiên đã chết như thế nào rồi hay sao
- Nhưng mà trong chuyện này Ngọc Ân không có lỗi, vã lại anh trai của cô ấy cũng đã đầu thú rồi mà.
- Ngọc Ân cô ta vô cùng có lỗi, đặc biệt là khi cướp đi chòng của con gái tôi
- Sao bác lại có thể nói vậy, con và cô ấy vẫn chưa kết hôn, sao gọi là cướp chồng được.
- Vậy thì đã sao, cậu vốn là của a Nhiên, chỉ tiếc là nó chết quá sớm, nếu không hai người đã kết hôn rồi.
Điều mà Lý phu nhân nói hoàn toàn đúng, nếu như không có sự việc đó xảy ra thì ah và Lý Nhiên đã kết hôn rồi, có khi con cái bây giờ cũng đã