Đậu xe vào gara anh chạy vào trong nhà và hỏi quản gia.
- Cô ta đâu?
- Hạ tiểu thư đang ở nhà kho.
Anh không nói gì thêm đi thẳng xuống nhà kho.
Mở cửa ra anh thấy cô đang vẽ tranh.
Nhìn cô lúc này rất đáng yêu, khuôn mặt thanh tú cùng với dáng vẻ hút hồn kia làm anh không kìm lòng được.
Nhưng anh vẫn tỏ ra lạnh nhạt.
- Cô giỏi nhỉ? dám trốn tôi đi làm.
Hạ Chi Linh nghe giọnh anh mà giật mình cây bút trên tay cũng rơi xuống đất.
Chi Linh hốt hỏng nép vào bức tường anh càng tiến đến.
Phó cẩn Hiên dùng hai tay ép sát cô vào tường không cho cô có cơ hội trốn chạy.
Anh nâng cầm cô nên để khuôn mặt cô nhìn thẳng vào anh.
- Anh...!anh định làm gì?.
đau..
mặt cô đỏ ửng nên.
- Tôi định làm gì á? Cô nghĩ thử xem?
Hạ Chi Linh tôi cho phép cô ra ngoài sao? hay ở trong nhà cô không được tôi sủng nên thèm khát đàn ông đến vậy?
- Anh đừng có đổ oan cho em.
- Loại người như cô thật khinh tởm.
Chỉ có rác rưởi mới quan tâm cô.
Phó cẩn Hiên dùng tay hơi mạnh làm cho cầm cô đau như vỡ làm đôi.
Hạ Chi Linh bắt đầu rơi nước mắt, cô làm gì anh cũng không tin sao anh không bỏ cô ra.
- Đừng tỏ ra yếu đuối tôi thấy thật kinh tởm.
từ nay tôi cấm cô ra ngoài.
Đừng để tôi thấy cô ra ngoài tôi sẽ trặt gãy chân của cô.
- Em biết rồi.
khụ khụ...!Hạ Chi Linh gần như tắc thở khi anh bỏ tay cô đã hít thở mạnh mẽ.
Phó Cần Hiên chỉ liếc nhìn cô xong rồi anh bỏ đi.
Phó Cẩn Hiên nên trên phòng và châm điếu thuốc anh cũng không muốn nhưng người con gái anh yêu giờ chưa tìm thấy.
Anh có lỗi với Ngọc Mai.
anh suy nghĩ rất lâu sau đó mới thôi.
Sáng sớm anh đã đi làm.
Bác quản gia đi đến và mang cho cô một bộ lễ phục bảo cô thay đồ trưa anh đón cô đi dự tiệc bạn anh.
- Cháu phải đi sao bác.
- Lệnh của thiếu gia rồi cháu.
- Vâng bác.
con thay luôn đây ạ.
- Ta sẽ đưa thợ trang điểm đến cho con.
- Dạ vâng bác.
Hạ Chi Linh được trang điểm nhẹ nhàng cộng thêm thân hình ưu tú của cô.
Số đo ba vòng của cô thật chuẩn và kết hợp với bộ trang sức kim cương lấp lánh.
Chiếc váy trễ vai khoe bờ vai trắng nõn của cô.
Nhìn trông thật đẹp như tiên nữ giáng trần.
Hạ Chi Linh bước ra ngoài với sự ngơ ngác của tất cả mọi người, sao lại có người đẹp đến vậy.
- Chi Linh à con thật đẹp quá.
- Bác cứ khen con...
Hạ Chi Linh xấu hổ má đỏ ửng hồn làm cô càng hút hồn.
Phó Cẩn Hiên vừa hay về đến nhà.
Bước vào nhà thấy cảnh này anh cũng mắt chữ o mồm chữa a phải công nhận cô rất đẹp.
Anh mất 6s nhìn cô cho đến khi.
- Sếp...!sếp...!thư kí Lâm gọi anh hai lần anh mới hoàn hồn.
- Hả...!hả...!cậu bảo gì tôi.
- Em bảo Phó phu nhân xong rồi chúng ta đi được chưa?
- èm...!èm...!cô xong rồi thì đi thôi.
- dạ vâng anh.
anh bước vào xe trước mà không thèm quan tâm