Edit: Ry
"Ốm à?"
Phổ Sầm Tư hơi nhíu mày, dán ngón tay lên trên râu của 337, nhưng nhiệt độ cơ thể nó vẫn lạnh lẽo như mọi khi, không có gì khác thường.
337 duỗi ra hai cái xúc tu, cọ lên đầu ngón tay Phổ Sầm Tư: "Sẽ không sao đâu, người phụ trách đừng lo."
Nó bỗng cảm thán: "Nếu 337 không phải quái vật nhỏ thì tốt biết bao nhiêu, như vậy thì 337 có thể ôm người phụ trách rồi.
"Cậu đã rất giống con người." Phổ Sầm Tư bước đi: "Hình như hôm nay cậu hơi yếu."
Tiếng của 337 không có chút sức sống, Phổ Sầm Tư cầm nó lên lầu, đặt nó vào trong bể cá, lại gảy gảy hai chiếc râu uể oải của nó mấy cái.
"Để tôi đi kiểm tra tư liệu của cậu, xem trước đó có tình huống nào giống vậy không."
Phổ Sầm Tư trở lại phòng ngủ, lướt nhanh qua đống báo cáo về 337 trước kia, cũng không tìm được bất cứ ghi chép nào liên quan đến việc 337 sinh bệnh.
"Vẫn thấy nóng à?" Phổ Sầm Tư nhìn vật nhỏ rũ râu trong bể cá: "Chẳng lẽ là phát sốt?"
Nhưng trước kia 337 ở phòng thí nghiệm chưa từng sinh bệnh.
Thuốc của con người không thể đút cho sinh vật không thuộc về Trái Đất.
Phổ Sầm Tư mang 337 vào phòng tắm, đặt nó trong bồn rửa dưới dòng nước lạnh lẽo, quan sát xem liệu nó có thấy khá hơn không.
Quá nửa cơ thể 337 chìm trong nước, giống như con cá đang thổi bong bóng.
Phổ Sầm Tư ngồi trên ghế sô pha, tháo kính xuống, day day ấn đường, đặt đống tư liệu đã đọc hơn nửa ngày lên bàn trà, đứng dậy đi vào phòng ngủ lấy quần áo, định đi tắm trước.
Lúc này đã một giờ sáng, 337 đã ngủ thiếp đi trong bồn nước.
Gần đây, Phổ Sầm Tư trực tiếp nuôi 337 như nuôi người, hắn muốn thử xem có thể rèn cho 337 những tập tính giống như con người không.
Vào những giờ cố định, Phổ Sầm Tư sẽ cho 337 bánh mì, một ngày cho ba lần.
Còn có sữa bò và trà, 337 đều rất thích uống, không hề phát sinh tình huống bài xích.
Mà tất cả những thí nghiệm này, Phổ Sầm Tư không