Edit: Ry
Chuyện đầu tiên Phổ Sầm Tư làm khi trở lại thế giới hiện thực---
Là đẽo cho Tứ Mộc một cái vỏ nho nhỏ.
Thể tích của Tứ Mộc quá nhỏ, buổi tối em muốn bò vào trong ngực Phổ Sầm Tư ngủ, đều bị Phổ Sầm Tư từ chối.
Phổ Sầm Tư lo mình sẽ đè lên Tứ Mộc.
Vẫn là hôn chúc ngủ ngon và hôn chào buổi sáng, Tứ Mộc như một bé cưng nhỏ xíu bỏ túi, luôn leo lên vai Phổ Sầm Tư.
Dường như bọn họ đã trở lại quãng thời gian năm xưa.
Hiện giờ Phổ Sầm Tư đã bỏ xuống toàn bộ gánh nặng, gần như dành hết thời gian làm bạn với Tứ Mộc.
Bầu không khí giữa bọn họ vô cùng hòa hợp.
"Người phụ trách, mình vẫn mở phòng khám thú y chứ?" Tứ Mộc ngoan ngoãn nằm trên vai Phổ Sầm Tư, cái râu cong xuống, chăm chú nhìn đôi tay khớp xương rõ ràng của Phổ Sầm Tư.
"Em thích thì mình mở." Món đồ gỗ trong tay Phổ Sầm Tư dần thành hình: "Nhưng cần phải đổi địa điểm."
Giờ đã không còn ai dùng đồ gỗ, cũng cực kì ít người điêu khắc mấy thứ này.
Phổ Sầm Tư không chỉ làm một cái, hắn làm một loạt vỏ từ nhỏ đến lớn mà Tứ Mộc hẳn sẽ cần.
Tất cả là bảy cái.
Cái đầu tiên rất nhỏ, cũng chẳng đẹp đẽ là mấy.
Càng về sau càng quen tay, Phổ Sầm Tư cất mấy cái kia đi, để lại cái vỏ không to bằng lòng bàn tay, đặt lên trên tủ đầu giường.
Phổ Sầm Tư không phải dân chuyên, những đống này hắn phải bỏ ra năm sáu ngày mới xong.
Tứ Mộc nằm trong lòng bàn tay Phổ Sầm Tư, dùng râu vuốt ve những cái vỏ kia: "Người phụ trách, thật ra mua cho Tứ Mộc một cái bể cá nhỏ là được rồi, sao phải phiền phức như vậy nha?"
Những năm qua Phổ Sầm Tư chỉ cầm dao giải phẫu.
Lần đầu tiên hắn vì người, không, vì quái vật nhỏ, mà bỏ ra ròng rã hơn năm ngày, làm một việc mà hắn không am hiểu.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa cơ thể Tứ Mộc: "Có bể cá nào nhỏ như vậy nha?"
Hắn học theo giọng điệu dịu dàng của Tứ Mộc.
Râu của Tứ Mộc lập tức thẳng đứng.
Nếu giờ Tứ Mộc mang dáng vẻ con người, vậy khuôn mặt em chắc chắn đã