Khi bạn bị cả thế giới quay lưng, có người chạy đến bên bạn, ôm lấy bạn, nói rằng có anh ở đây—
Liệu bạn có động lòng không?
Cao Cố Sanh động lòng.
Dưới sự chèn ép, bạo lực và xua đuổi suốt một năm, cậu dốc hết sức bảo vệ viện mồ côi không bị ảnh hưởng đã là nỏ mạnh hết đà.
Cậu không biết rằng mỗi khi cậu bị vấp ngã bị thương tích đầy người, luôn có bóng dáng của Ôn Lương.
Cậu từng bước một rơi vào cái bẫy của hắn.
Mà lần này, Cao Cố Sanh đã được đưa về nhà họ Cao từ sớm, không cần phải hứng chịu mưa mắng bão chửi, thành tích thi vào đại học còn ưu tú hơn trong mơ nhiều, điểm thi đứng đầu top ba toàn quốc.
Lại không ngờ rằng, cậu thi trúng vào trường đại học mà Ôn Lương đang học.
Thậm chí từ ‘Vượt qua điểm chuẩn thi vào trường đại học tiếp xúc với đàn anh nổi tiếng’ biến thành ‘đàn anh thân thiết’, cơ hội gặp mặt nhau giữa hai người càng nhiều hơn.
Lẽ ra sau mười tám tuổi mới xảy ra chuyện này, nhưng bây giờ lại xảy ra sớm hơn.
***
“Đội trưởng, để Nhạc Nhạc theo anh hoài như vậy không phải cách hay, hay là đến Sở Linh Quản xin hai lá bùa phong ấn, thử xem có hiệu quả không?” Hoàng Sam đề nghị.
Cao Thệ lắc đầu: “Tôi đã có chủ ý, huống chi, gần đây bên Sở Linh Quán bề bộn nhiều việc, sợ là không dư nhân viên để cử tới đây.”
Nhiễm Thu sắp xếp chỉnh lý xong camera ghi hình, mượn lực vai đẩy cái ghế tới.
Ghế xoay được Hoàng Sam sửa lại rất mượt, thoắt cái đã đẩy Nhiễm Thu đến bên cạnh Thường Dương, hắn lén bóc lủm một miếng khoai tây chiên, xen vào nói.
“Nói mới nhớ, sếp và các đồng chí dạo này có để ý thấy gì lạ không, có phải chúng ta xuất cảnh càng lúc càng thường xuyên hơn? Bình thường một tuần chỉ ra ngoài một lần, còn tuần này tận ba lần.”
Thường Dương đập rớt cái tay định lén lấy thêm miếng khoai tây chiên nữa, tiện tay nhét bịch snack khoai tây chiên vị hoa đào nhạt bị cả đội chê vào tay Thu Nhiễm.
“Đúng vậy, hơn nữa trong thời gian này đám quỷ quái có vẻ thông minh tinh quái hơn, tối qua dâm quỷ tách âm hồn ra, giữ lại một phân thân giấu trong một nhân viên phục vụ, nếu không nhờ linh cảnh nhạy bén phát hiện ra thì sợ là sẽ xảy ra chuyện lớn.”
Trang Hưu Hưu nhỏ giọng hùa theo: “Không sai, mấy ngày trước em đi làm nhiệm vụ, đụng phải một con quỷ chết oan giống như còn giữ lại chút ký ức hồi còn sống.”
Cao Thệ dựa lưng vào cạnh bàn, dây nịt có bề ngang bằng ba ngón tay chụm lại thắt quanh lộ ra phần eo thon gầy có lực.
Anh im lặng suy nghĩ, ngón tay gõ nhẹ lên bàn: “Có lẽ là do trong thời gian này âm giới hoạt động tương đối mạnh, hoặc là… Có nhiều quỷ quái đang dần khôi phục.”
Nhìn đám nhãi nhà mình há hốc kinh ngạc, Cao Thệ phất tay: “Cụ thể còn phải xem Sở Linh Quán nói thế nào, chắc bọn họ cũng đã phát hiện ra điều khác thường.”
“Được rồi, nên làm gì thì làm đi, tôi có việc ra ngoài.”
“Còn Nhiễm Thu, khi tôi quay lại không thấy cậu ở sân huấn luyện, tôi sẽ đích thân rèn luyện cho cậu.”
Trong tiếng k.êu rên thảm thiết của Nhiễm Thu, Cao Thệ nghênh ngang rời đi.
Ánh mặt trời chói chang, tán cây xum xuê tươi tốt bên ngoài đổ bóng râm mát mẻ.
Trước mặt anh là tán cây xum xuê dưới ánh mặt trời, sau lưng lại kết thành một tầng mạng nhện, kề cận trên đầu là một quả trứng màu trắng.
Thế giới này tựa như tán cây trước mặt.
Chia thành âm giới và dương giới.
Người bình thường sống ở dương giới, do cảnh sát duy trì trật tự.
Âm giới là đối lập với dương giới, tất cả yêu ma quỷ quái mà mọi người tưởng tượng ra đều sinh sống ở âm giới.
Âm giới do Sở Linh Quản duy trì trật tự.
Thành viên của Sở Linh Quản được thống nhất gọi là linh cảnh.
Đa số linh cảnh hiếm khi tiếp xúc với người bình thường, cảnh sát phổ thông không biết công việc ở âm giới, vì vậy cho ra đời Cục Dị Quản nằm ở trung gian hai bên âm dương.
Cục quản lý những chuyện siêu nhiên kỳ bí được gọi tắt là Cục Dị Quản, thành viên trong đây đều biết sự tồn tại của âm giới, ở dương giới lấy thân phận cảnh sát làm việc cũng như đi lại.
Bọn họ được gọi là dị cảnh.
Linh cảnh và dị cảnh hợp tác xuất cảnh.
Khi xuất cảnh, linh cảnh xử lý quỷ quái, Cục Dị Quản che chở cho linh cảnh, phong tỏa dân thường, lúc cần thiết sẽ cùng tham gia xử lý quỷ quái.
Cao Thệ, chính là Đại đội trưởng của Cục Dị Quản, cũng là người được chúng linh cảnh thích hợp tác nhất, độc nhất vô nhị.
Thành viên trong Cục Dị Quản, người có chút linh lực nhưng không thể tu luyện thường rất dễ hấp dẫn quỷ quái tới.
Mỗi người đều có trong mình một câu chuyện xưa không bình thường.
Cũng vì vậy, toàn bộ thành viên nòng cốt trong Cục đều biết Cao Thệ có một thằng con trai ruột chỉ nhỏ hơn ba nó tám tuổi.
…
Cao Thệ đi tới một bãi đất trống, móc con Nokia ra gọi cho đạo nhân Không Miểu.
“Trên người anh có mùi nước hoa của cô ta~ Là lỗi của lỗ mũi em~”
Cao Thệ nghe nhạc chuông, trên trán hiện ra ba sọc đen.
“A lô, đạo trưởng, tôi Cao Thệ đây.”
“À à, nhóc Cao Thệ đó à, lại có chuyện gì sao?”
Đầu dây bên kia loáng thoáng phát ra tiếng đánh đấm dữ dội.
“Cần người tới đánh hỗ trợ!”
“É hé hé hé hé hé hé é é é é é!!”
“Double kill!”
“Triple kill!”
“Quadra kill!”
“Penta kill!”
“Aced.”
Một trận chiến diễn ra vô cùng khốc liệt, đội ta đội bạn quần nhau túi bụi, thở hổn hển khen nhau một câu ‘đánh quá đẹp’, tấm màn hạ xuống hiện lên chữ victory.
Từ lúc Cao Thệ bắt đầu gọi điện, anh lấy ra một cây kẹo m.út, vừa mới lột vỏ kẹo ra liền nghe âm thanh kết thúc trò chơi.
“E hèm, ờm… Nhóc Cao Thệ? Cậu còn đó không?” Đạo nhân Không Miểu làm như không có gì hỏi.
Cao Thệ ngậm kẹo m.út, ‘Ừm’ một tiếng cắn bể kẹo.
“Lão già, chúng ta đã hẹn mấy ngày sau sẽ gặp mặt, bao giờ ông tới, tôi đi đón ông.”
Đạo nhân Không Miểu nói: “Lão có chuyến bay vào sáng mai, có lẽ chín rưỡi sáng mai sẽ tới.”
“Sao thế? Nghe giọng điệu của cậu không ổn lắm, Nhạc Nhạc có chuyện gì hả?”
Cao Thệ đã quen với sự nhạy bén của đạo nhân Không Miểu, anh nói chuyện hôm qua với ông, đạo nhân Không Miểu nghe xong liền nhíu mày.
“Đợi chút, để lão bói một quẻ.”
Cao Thệ nhíu mày, định cản lại: “Khoan đã, ông đừng…”
Còn chưa nói xong liền nghe tiếng hộc máu thân quen.
Cao Thệ đỡ trán: “Cái ông già này chẳng tiến bộ chút nào.”
Những năm gần đây đạo nhân Không Miểu ói máu thành thói, ông quen tay lau máu bên mép, nói: “Không sao, đã nói hễ chuyện gì liên quan đến họ Cao nhà cậu đều quái đản, lão phát hiện sau khi phun máu, bệnh