Mạc Tuyết vẫn còn thở gấp, khiến bầu ngực phập phòng dưới bàn tay Tưởng Phong. Nóng quá ! Càng ngày càng nóng ! Cảm giác lạ quá !
Mạc Tuyết không tự chủ mà kêu lên " á " khi miệng Tưởng Phong bất ngờ bao bọc lấy đầu nhũ hoa.
Một tay đang giữ hai tay cô cũng bỏ ra, chân không còn đè lấy chân cô nữa, tuy vậy nhưng cơ thể đã mềm nhũn nên cô không thể thoát ra được, chỉ còn cách nằm im chịu đựng.
Cảm giác ẩm ướt ở đầu nhũ hoa, nó đã cứng giờ còn cứng hơn, anh day nhẹ, cắn, ngậm lấy nó như đứa trẻ tìm sữa mẹ.
Cô không khỏi thở gấp, miệng bặm lại ngăn cản nhưng tiếng kêu yêu mị. Miệng anh hoạt động liên tục, đánh thức khả năng nguyên thủy nhất của con người trong cô, một tay anh nắm lấy bên còn lại nhào nặn không ngừng, một tay anh lần xuống eo.
Tác động mạnh mẽ của Tưởng Phong khiến Mạc Tuyết không kiềm lại tiếng rên.
\- ưmm...khó…chịu. Ân...anh mau buông tôi ra !
Cảm giác dày vò đến khó tả, thà chết đi còn hơn. Phần dưới của cô ngứa ngáy khó chịu, cô cảm nhận được một dòng nước nóng đang ào ạt chảy ra khỏi người, nó chảy ra rất nhiều, vương xuống tấm ga trải giường, đọng lại ở đùi cô.
Anh đưa tay lần mò xuống dưới, tay truyền đến sức nóng, thứ gì đó đã khiến tay hắn ướt nhẹp. Anh dừng luôn công việc đang dang dở, ngẩng mặt lên nhìn cô, ánh mắt có tia cười.
\- tiểu nha đầu nhìn em kìa sao ướt hết rồi ?
Mạc Tuyết chỉ cam chịu không nói gì, nước mắt cứ lăn dài , cô chưa bao giờ cảm thấy nhục như lúc này.
Tưởng Phong nằm lên người cô, chạm vào vành tai cô.
\- sao ? Muốn ư ? Nếu muốn thì cứ nói ra, chứ đừng khóc lóc trước mặt tôi. Lúc đó em không nghĩ đến hậu quả sao ?
Vừa nói, Tưởng Phong vừa đưa tay vuốt ve đùi ẩm ướt, nhớt nháp, đưa lưỡi liếm lấy tay Mạc Tuyết, cắn nhẹ dái tai. Tưởng Phong không thể ngờ mình lại điên cuồng với Mạc Tuyết như vậy.
\- để tôi xem sau này ở bên tôi em còn dám thân mật với người con trai khác nữa không.
Mạc Tuyết lắc đầu cự tuyệt, mặc cho thân thể đang phản ứng kịch liệt.
Tưởng Phong chỉ mỉm cười, không tức giận. Anh đã nhẹ tay với cô rồi. Da