Trong khách sạn Lệ Đô, Hứa Kiêu Bạch đang ở quầy lễ tân lấy chứng minh thư của mình ra rồi cẩn thận giao cho nhân viên trực quầy.
Nội tâm của cậu có chút nhảy nhót, còn có chút khẩn trương.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ mười tám của cậu, nói cách khác, đêm nay cậu có thể hợp pháp có tiếp xúc thân mật với bạn trai đã quen được hai năm nắm tay đơn thuần nói chuyện yêu đương rồi.
Nghĩ tới đây, Hứa Kiêu Bạch liền nhịn không được khóe miệng nhếch lên.
Trần Trình là một trong những diễn viên khoa biểu diễn của đại học H, được công nhận là minh tinh mới đầy hứa hẹn nhất.
Hai năm nay hắn đối với cậu tỉ mỉ che chở có thừa, săn sóc mà không mất đi sự lãng mạn, cường thế lại không mất ôn nhu.
Có được người bạn trai như vậy, trong mắt thiếu niên Hứa Kiêu Bạch có thể nói là viên mãn đầy đủ.
Nửa tháng trước, Trần Trình liền hỏi cậu muốn nhận quà gì, ngoài miệng cậu nói là tùy tiện nhưng trong lòng đã sớm có kế hoạch.
Cùng Trần Trình yêu đương hai năm, tất cả những lãng mạn nên có giữa các cặp đôi họ đều có.
Cũng chỉ còn thiếu một cước lâm môn một cây vào động nữa là xong.
Kế hoạch của cậu chính là vào ngày sinh nhật lần thứ mười tám này đem chính mình triệt để giao cho hắn.
Cậu đã lên kế hoạch cho nửa tháng nay và cuối cùng liền tiến hành hành động vào ngày hôm nay.
Sau khi nhân viên quầy lễ tân nhập xong thông tin, trả lại chứng minh thư cho Hứa Kiêu Bạch, cậu cười cười với nữ nhân viên rồi thu hồi chứng minh thư của mình lại.
Hai má lúm đồng tiền ở hai bên trái phải nhẹ hiện lên cùng với mái tóc màu lanh, dưới ánh đèn có vẻ mềm mại và vô hại.
Mặt mũi xinh đẹp khiến cho tiểu tỷ tỷ ở quầy lễ tân liên tiếp chú ý đến cậu, phỏng đoán đây là tiểu minh tinh của công ty nào còn chưa ra mắt?
Sau khi đưa chìa khóa cho Hứa Kiêu Bạch, nhân viên lễ tân vô cùng lễ phép nói với cậu: "Phòng 1503, mời cậu rẽ trái rồi lên tầng 15."
Hứa Kiêu Bạch nhận lấy thẻ phòng, cảm ơn tiểu thư lễ tân rồi đi vào thang máy.
Cậu nhịn không được, huýt sáo tiến vào thang máy ấn số tầng.
Thang máy dừng lại ở tầng mười lăm, Hứa Kiêu Bạch đi ra khỏi thang máy, lại nghe thấy thang máy bên cạnh cũng đi theo đến tầng mười lăm.
Trên thang máy có một đôi nam nam ôm nhau, hiển nhiên cũng là tới thuê phòng, trong đó một bên rõ ràng có chút khẩn cấp, ôm lấy thanh niên cao lớn bên cạnh đang hôn nhau.
Hứa Kiêu Bạch nhịn không được muốn cười, người trẻ tuổi bây giờ đúng thật là...!Chờ đã...
Sau khi thấy rõ bộ dáng thanh niên cao lớn kia, mi tâm Hứa Kiêu Bạch nhíu lại.
Trên người người nọ mặc áo khoác PU màu nâu nhạt mà tháng trước cậu vừa mua cho hắn, mái tóc dài chăm chút thời thượng chỉnh tề, chiều cao gần 180 khiến cho hắn vốn đã đẹp trai lại tăng thêm vài phần cứng rắn.
Người đó chính là bạn trai Trần Trình mà cậu tâm tâm niệm niệm.
Máu trong thân thể Hứa Kiêu Bạch phảng phất như trong dầu nóng nhỏ vào một giọt nước đá, bùng nổ một tiếng.
Hô hấp của cậu bắt đầu trở nên nặng nề, trơ mắt nhìn hai người ôm nhau rẽ vào hành lang đi về phía căn phòng cuối cùng.
Loại tình huống này không cần đoán cũng biết là có ý gì, nhưng Hứa Kiêu Bạch vẫn gọi điện lại xác nhận một lần.
Trải qua một phen đắn đo kịch liệt, Hứa Kiêu Bạch lấy điện thoại di động ra, ấn gọi số điện thoại quen thuộc kia.
Cậu ở trong góc nhìn Trần Trình nhận điện thoại, thập phần bình tĩnh hỏi: "Trình ca, anh đang ở đâu vậy?"
Trần Trình đẩy thanh niên trong ngực ra, ngữ điệu bình tĩnh nói: "Tiểu Bạch sao? Anh...!Anh đang chọn quà cho em trong trung tâm mua sắm.
Không phải hôm nay chính là sinh nhật em sao? Anh muốn chọn cho em một món quà hợp ý.
Dù sap bây giờ em cũng gọi cho anh vậy em nói đi, em muốn anh tặng quà gì nào?"
Hứa Kiêu Bạch nở nụ cười vô tung, cậu chậm rãi từ trong góc đi ra, nói với Trần Trình: "À, Trình ca, vậy anh quay đầu lại nhìn tôi đi."
Trần Trình xoay người, vừa vặn nhìn thấy Hứa Kiêu Bạch đang bình tĩnh nhìn hắn.
Sắc mặt Trần Trình trong nháy mắt liền có chút khó coi, hắn tiến lên chột dạ hỏi: "Tiểu Bạch? Sao em lại ở đây?"
Hứa Kiêu Bạch cười lạnh một tiếng nói: "Sao tôi lại ở đây? Người nên hỏi không phải là tôi sao? Anh có nên giải thích cho tôi xem chuyện gì đang xảy ra ở đây không?" Nói đến câu phía sau, thanh âm Hứa Kiêu Bạch nhịn không được cao lên không ít.
Không nghĩ tới người thứ ba của Trần Trình lại khinh miệt cười tiến lên nói: "Cậu chính là Hứa Kiêu Bạch? Cậu có biết tôi là ai không? Tôi là Vệ Hồng, chú tôi là Chủ tịch tập đoàn Trạch An- Vệ Trạch An.
Đúng vậy, chính là ánh sáng của giới kinh doanh thành phố H mà các người thường nghe được trong tin tức đấy.
À, có thể các người không hiểu giới tài chính, vậy giải trí Kỳ Lân có lẽ là nghe nói qua đi? Tôi có thể giải quyết vấn đề công việc sau khi tốt nghiệp cho Trần Trình, cậu có thể cho anh ấy cái gì? Đừng nghĩ rằng cậu trông hơi đẹp trai liền có thể giam cầm được anh ấy, tiền đôi khi quan trọng hơn bất cứ thứ gì đấy."
Hứa Kiêu Bạch không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Trần Trình nói: "Cho nên, anh vì muốn chỗ thực tập của công ty Kỳ Lân nên xả thân bồi cháu trai tổng giám đốc lên giường?"
Lúc trước cậu đã nghe Trần Trình nhắc tới truyền thông Kỳ Lân sẽ tuyển vài thực tập sinh ở khoa biểu diễn đại học H, các học trưởng và đàn chị gần tốt nghiệp cũng đều đâm đầu vào đó.
Trần Trình nhíu mày, sắc mặt trở nên cực kỳ mất tự nhiên nói: "Cũng không cần nói khó nghe như vậy, anh cùng Vệ Hồng...!Đã xác nhận quan hệ.
Vốn định hai ngày này sẽ nói cho em biết, không nghĩ tới hôm nay lại để em thấy được.
Em nhìn thấy cũng tốt, xin lỗi Tiểu Bạch, chúng ta chia tay đi! Đây là lỗi của anh, anh không thể thực hiện lời hứa của mình."
"Tuy rằng chú Hứa đã giúp anh, nhưng mà bây giờ chú ấy cũng đang thất nghiệp.
Em biết đấy, công việc bây giờ cũng rất khó tìm, tình trạng cắt giảm nhân viên ở khắp nơi.
Nhìn vào toàn bộ thành phố H, tất cả các tầng lớp xã hội đều không thể không suy thoái."
"Hơn nữa ngành học khoa diễn xuất như chúng ta lại càng không dễ tìm đường.
Vòng diễn giải bây giờ tuy nhìn huy hoàng nhưng thực tế lại thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, chân chính có thể xuất đầu có mấy người? Tiểu Bạch, chúng ta cũng đã yêu đương lâu như vậy, bởi vì quan hệ của chú Hứa, anh cũng rất tôn trọng em.
Em nói không thích hôn hôn ôm ấp, anh cũng không có đi quá giới hạn.
Lại nói tiếp, hai chúng ta cái này cũng không tính là thật sự đang yêu đương, chẳng qua chỉ là tiểu hài tử qua nhà nhau chơi mà thôi.
Em vẫn còn nhỏ, sau này có rất nhiều cơ hội."
"À đúng rồi...!Thật ra trước đó có một đạo diễn hỏi thăm anh về em, hôm nào anh sẽ gửi danh thiếp của đạo diễn cho em, anh sẽ nói chuyện với ông ta.
Nói không chừng còn có cơ hội.
Hiện tại chú Hứa thất nghiệp, em cũng đã trưởng thành, em nên chia sẻ với chú một chút."
Vệ Hồng đứng bên cạnh vẻ mặt khinh thường nói: "Được rồi Trần Trình, anh còn cùng cậu ta giải thích cái gì? Hôm nay em đã mua bộ đồ lót tình d*c mới đấy, chúng ta thử chơi đi! Dây dưa không ngớt với loại người này có ý nghĩa gì?"
Sau khi nghe được lý do của Trần Trình, Hứa Kiêu Bạch thật sự bị ghê tởm.
Còn có người tên Vệ Hồng kia, hắn sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ?
Từ nhỏ đến lớn Hứa Kiêu Bạch chưa từng chịu qua loại ủy khuất như vậy, tuy rằng cậu lớn lên trong gia đình đơn thân nhưng cũng là đứa trẻ được ba nuôi trong lòng bàn tay mà lớn, làm sao có thể vô duyên vô cớ bị đôi cẩu nam nam này nhục nhã?
Cậu vẻ mặt khinh miệt cười cười, tiến lên nói: "Trần Trình, đừng nói kiểu đường hoàng như vậy.
Anh không phải là vì cơ hội vào vòng giải trí mà đi trở thành trai nuôi của người giàu sao? Vậy anh thật sự có thể bằng bất cứ giá nào mà trả giá, yêu tiền như vậy sao anh không đi bán thân đi? Làm vịt* miễn phí cho