Đầu dây bên kia Sở Vi lo lắng hô: "Tiểu Bạch, cậu không sao chứ? Sao cậu không nói chuyện?"
Hứa Kiêu Bạch ổn định nói: "Tôi không có việc gì, chỉ là có chút hạ đường huyết.
Cậu đang ở đâu? Có lớp học nào không? Đến nhà tôi chơi à?"
Hôm nay Sở Vi tao hóa mặc một thân hồng phấn, vừa vào cửa liền vẻ mặt bà tám nói với cậu: "Haiz, biết hôm nay tôi gặp ai không? Trần Trình đấy! Vừa vào tiểu khu tôi liền thấy Trần Trình lái xe dẫn mẹ hắn chạy đến lầu 33."
Hứa Kiêu Bạch vô lực dựa vào đầu giường giả vờ nhu nhược, vừa nghe có bát quái, liền hỏi: "Có ý gì? Hắn làm gì ở khu phố của chúng ta?"
Sở Vi nói: "Còn có thể làm gì? Cậu có biết tiểu khu của cậu trông như thế nào đối với đám người trong khu ổ chuột ở khu đông thành phố của mình không? Là cung điện đó! Trần Trình vừa mới ký hợp đồng làm nam ba, hơn năm mươi vạn một tập web drama, cho dù một tập năm vạn, quay được cũng hơn hai triệu.
Thù lao phim đều là chế độ trả trước, chỗ dựa vững chắc như hắn, không chừng liền cho luôn hết.
Hơn hai trăm vạn, đủ toàn bộ tiền mua một căn hai phòng ngủ trong tiểu khu các cậu luôn rồi!"
Thì ra là như thế, xem ra Trần Trình đã mua được căn nhà ở tiểu khu này? Thật đúng là náo nhiệt, cùng ba cậu lại ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, hắn cũng không ngại xấu hổ sao?
Hứa Kiêu Bạch không thể tưởng tượng nổi: "Da mặt thật dày."
Sở Vi nói: "Có cái gì chứ? Không phải là làm Trần Thế Mỹ sao? Người ta không phải rất giàu có sao? Đó chính là người thừa kế tương lai của Trạch An đấy."
Nói đến đây, Sở Vi lại nghĩ đến Hứa Tuấn Lân hiện tại đang nhậm chức ở tập đoàn Trạch An, liền hỏi Hứa Kiêu Bạch: "Chú Hứa bên kia thế nào? Công chúa kia không làm khó chú ấy chứ?"
Hứa Kiêu Bạch nói: "Hẳn là không có đi? Vệ Hồng hiện đang học năm thứ ba, còn chưa làm việc trong công ty của Vệ Trạch An.
Hơn nữa ba tôi chính là kế toán ở bộ phận tài chính, làm sao có cơ hội cùng Hoàng Thượng giao tiếp được?" Vừa nói chuyện với Sở Vi, vừa trả lời tin nhắn thoại của Từ Tuệ: "Yên tâm đi chị, em có thể làm sao được chứ? Chỉ là bị dập đầu một chút, đụng vào chút da dầu nên có chút chấn động não.
Bọn em chính là ở trong ngõ nhỏ lăn lộn mà lớn lên, không có kim quý như vậy."
Nói đến kim quý, Hứa Kiêu Bạch lại nghĩ đến chuyện Trần Trình bởi vì mình cố ý NG mà để Vệ Hồng phơi nắng dưới ánh mặt trời hơn hai tiếng đồng hồ.
Trước kia Trần Trình đối với cậu cũng săn sóc chu đáo như vậy, hiện giờ chia tay, thế nhưng liền mạch đem những thứ này chuyển đổi cho người khác.
Loại nhân tính này, cậu ngàn vạn lần đừng đi đụng vào nó, một khi đụng vào, trong lòng cậu hết thảy tốt đẹp đều phải vỡ mộng.
Tin nhắn của Từ Tuệ nhanh chóng gửi lại: "Nếu không có chuyện gì, ngày mai theo chị đi quay một bộ phim đi.
Có một bộ phim được gọi là "Câu lạc bộ thám tử tư số 6", chị đã báo danh cho cậu và Trì Diễm rồi, để xem cậu có thể vượt qua nó không."
Hứa Kiêu Bạch trả lời: "Chị không phải chị Từ sao? Nhà tư bản các chị cũng quá đáng rồi! Ngay cả người bệnh cũng không buông tha?"
Từ Tuệ: "Cậu cứ nói cậu có đi hay không đi!"
Hứa Kiêu Bạch: "Đi đi đi! Em đây tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ một cơ hội xuất hiện nào đâu."
Tam Lang liều mạng là tên ngốc của Hứa Kiêu Bạch.
Cậu cảm thấy loại bình dân xuất thân bình thường như mình, ngoại trừ mặt ra thì không có gì.
Có thể lăn lộn trong giới giải trí thì phải liều mạng làm.
Đầu năm nay, cái gì cũng là cần cù có thể bổ vụng.
Trừ phi giống như Trần Trình, bất chấp ra ngoài không biết xấu hổ, hầu hạ kim chủ thoải mái, lấy thân mình đổi tài nguyên.
Nhưng Hứa Kiêu Bạch không được, cậu không vượt qua được vết nứt kia của mình, cho nên cậu chỉ có thể liều mạng.
Sở Vi vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía Hứa Kiêu Bạch hỏi: "Không phải chứ tỷ muội? Cậu không muốn sống nữa à? Thật sự muốn đi?"
Hứa Kiêu Bạch nói: "Đi chứ! Cậu cho rằng mỗi người đều giống như cậu sinh ra đã là phú nhị đại sao? Cậu học diễn xuất như đi chơi, chơi không nổi thì cùng lắm về nhà kế thừa gia nghiệp.
Tôi học diễn xuất để kiếm tiền! Dính loại xui xẻo này, tôi đã không kiếm được tiền trong nhiều ngày rồi đấy."
Sở Vi phỉ nhổ cậu một tiếng và đẩy cậu một cái: "Giờ thì tiền rơi trước mặt cậu rồi đấy."
Hắn đẩy không mạnh nhưng đầu Hứa Kiêu Bạch lại choáng váng một chút.
Sở Vi sợ hãi, lập tức đỡ cậu nằm xuống, dùng lời tốt khuyên nhủ: "Tiểu Bạch à, nếu thật sự không được thì chúng ta đừng đi, mạng quan trọng hơn đó."
Hứa Kiêu Bạch nói: "Không có việc gì đâu, tật xấu hạ đường huyết thôi mà.
Lấy cho tôi một cây kẹo m út ăn là sẽ không sao đâu."
Vì thế ngày hôm sau Hứa Kiêu Bạch ngậm kẹo m út, cùng một thiếu niên khác có làn da ngăm đen cao gần một mét chín xuất hiện tại hiện trường tuyển chọn thành viên không biết tên.
Trên đường đi, chị Từ đều nói rõ ràng với cậu, nơi này là do một công ty nhỏ làm.
Bởi vì không mời nổi người có tên tuổi lớn nên chỉ có thể dùng người tuyến ba bốn, thậm chí còn gọi cả tuyến mười tám tới.
Cuối cùng lại bởi vì vấn đề kinh phí, ngay cả tiểu ca nổi tiếng ở mạng thôi cũng không mời nổi, chỉ có thể chiêu mộ bên ngoài.
Nới lỏng các điều kiện và giảm yêu cầu.
Nhưng có một điểm cứng nhắc đó là giá trị nhan sắc nhất định phải cao!
Không thông minh không quan trọng, có sách ở đó rồi.
Chỉ cần dựa theo vở diễn, thế nào cũng sẽ không xảy ra vấn đề.
Hơn nữa mỗi người đều có thiết lập nhân vật riêng, chỉ cần không xuất hiện tình huống ooc thì ngươi có thể lấy tiền rồi.
Trương trình tạp kỹ có sáu kỳ, tổng cộng cho hai mươi vạn.
Đối với những minh tinh tiểu ca mà nói, hai mươi vạn đứng lên tùy tiện phát ngôn liền có, ai mới nguyện ý ngươi giày vò sáu kỳ ở trương trình tạp kỹ chứ? Hơn nữa còn là một trương trình không có dầu mỡ gì, một đoạn này chính là một tháng rưỡi!
Nhưng Hứa Kiêu Bạch nguyện ý.
Đây đã là công việc lớn nhất cậu tiếp nhận rồi.
Hơn nữa đối phương chỉ để Hứa Kiêu Bạch và Trì Dương biểu diễn một đoạn tài nghệ liền trực tiếp cho qua.
Công việc này tiếp nhận dễ quá khiến Hứa Kiêu Bạch chột dạ trong lòng, sao lại thoải mái như vậy? Về sau mới biết được, thì ra người sáng lập cùng ông chủ phòng làm việc của bọn họ có quan hệ cá nhân, cho bọn họ tới đây gom góp.
Tổng cộng có sáu người tham gia gameshow này, một trong số đó được coi là tuyến bốn, chỉ