Câu hỏi của tên cầm đầu kia vừa thốt lên lập tức khiến không gian xung quanh rơi vào khoảng lặng.
Bách Ảnh Quân đứng từ xa cũng cảm thấy ngạc nhiên trước câu hỏi đó.
Ngược lại với sự kinh ngạc của Bách Ảnh Quân và tên cầm đầu, Bách Mỹ Tranh lại vô cùng bình tĩnh.
Cô liếc nhìn tên cầm đầu rồi không kiêng dè mà thẳng thừng thừa nhận:
- Phải, tôi thích anh cả! Từ lần đầu gặp gỡ tôi đã đem lòng yêu anh ấy.
Anh cả trong mắt tôi không gì có thể sánh bằng.
- Nhưng hắn là anh trai cô đó!
- Đúng thì đã sao? Nói sao cũng chẳng phải là ruột thịt sao phải kiêng dè? Tôi có tình ý với một nam nhân xuất sắc như vậy có gì là sai chứ?
- Đó là lý do cô giết vợ hắn?
- Không sai! Anh cả đối với tôi chính là một mục tiêu không thể từ bỏ, tôi yêu anh ấy hơn Hạ Di Giai nhiều.
Dựa vào cái gì người anh ấy chọn lại là chị ta?
Tất cả những lời nói của Bách Mỹ Tranh không sót một từ đều bị Bách Ảnh Quân nghe được.
Anh sa sầm mặt mày khi biết người Bách Mỹ Tranh thích là mình, anh càng hận vì người muốn hại chết vợ anh lại chính là đứa em gái út của anh.
Mọi chuyện đã đến nước này, Bách Ảnh Quân không còn cách nào khác là phải ra mặt:
- Thì ra là em Bách Mỹ Tranh!
Giọng nói bất ngờ vang lên khiến Bách Mỹ Tranh giật mình, cô xoay người kinh hoàng phát hiện ra người đứng sau mình là Bách Ảnh Quân.
Bách Ảnh Quân nhìn cô với anh mắt ghê tởm, anh đưa tay giáng thẳng vào mặt đứa em gái của mình một bạt tai thật mạnh khiến mặt Bách Mỹ Tranh ửng đỏ.
Anh giương đôi mắt đang bừng bừng sát khí nhìn Bách Mỹ Tranh, gương mặt lúc này đã biểu thị rõ ràng sự phẫn nộ:
- Bách Mỹ Tranh, người bắt cóc muốn hại chết Giai nhi là cô? Sao cô dám?
Bách Mỹ Tranh bị đánh bất ngờ khiến mặt bị lệch sang một bên, cảm giác đau rát từ má truyền đến khiến khóe mắt cô khẽ rơi vài giọt nước mắt.
Cô rưng rưng như không tin được nhìn vào Bách Ảnh Quân:
- Anh cả, anh đánh em?
Cái tát vừa rồi của Bách Ảnh Quân như đã thành công chạm đến nỗi đau tận cùng trong tim Bách Mỹ Tranh, khiến cô ta giận dữ:
- Cái tát vừa nãy của anh đau lắm đấy anh cả! Nhưng nó cũng đã giúp em tỉnh ngộ ra rồi! Phải, người bắt cóc và muốn giế.t chết Hạ Di Giai là em đó!
Chát
Lại một lần nữa tiếng chát vang lên, Bách Ảnh Quân như mất hết khống chế thẳng tay tát thêm vào mặt Bách Mỹ Tranh thật mạnh.
Anh nhìn cô ta với ánh mắt tràn đầy sự hận thù, giọng nói lạnh lùng vang lên gằn từng chữ:
- Bách Mỹ Tranh! Tôi nhất định bắt cô trả giá!
Nói rồi Bách Ảnh Quân xoay lưng rời đi bỏ lại phía sau Bách Mỹ Tranh không cam tâm đang gào thét:
- Anh cả, tại sao lại đối với em như vậy? Em thích anh thật lòng mà! Anh cả!
Sau khi đã an ổn ngồi trên xe, Bách Ảnh Quân ghét bỏ lấy ra một chiếc khăn rồi chà mạnh vào tay sau đó vứt ra đường.
Thư ký Sở thấy thế liền hỏi:
- Bách tổng, anh không sao chứ?
Bách Ảnh Quân im lặng một hồi rồi như cố kìm nén cơn giận, anh nói:
- Bẩn! Cô ta rất bẩn!
- Ngài định xử lý hai tên đó thế nào?
- Mang Bách Mỹ Tranh nhốt lại còn tên thủ lĩnh kia thì tiếp tục hành hạ như cũ.
- Vâng, thưa sếp!
Thấy cảm xúc của Bách Ảnh Quân ngày càng vượt