Trước lời chất vấn của Hạ Di Giai gương mặt Thẩm Đình Chi trở nên xám xịt, cô ta tái mặt nhìn vào Bách Ảnh Quân nói:
- Bách tổng, chúng ta đích thực đã trãi qua chuyện đó mà.
Anh làm sao có thể thoái thác trách nhiệm?
Nghe câu hỏi của Thẩm Đình Chi, Bách Ảnh Quân khẽ liếc nhìn cô ta rồi từ tốn:
- Tôi thấy cô cứ trả lời câu hỏi của vợ tôi trước đi.
Nếu chuyện đó tôi thật sự có làm thì Bách Ảnh Quân tôi đương nhiên sẽ không thoái thác.
- Ý anh là sao? Anh nói vậy là không nhận rồi còn gì?
Thấy tình hình không ai chịu thua ai nên Hạ Di Giai đành lên tiếng:
- Cô Thẩm, nửa năm không phải là một khoảng thời gian ngắn.
Trong nửa năm cô tiếp xúc với biết bao nhiêu người, xảy ra quan hệ với ai chúng tôi làm sao biết? Tốt nhất bây giờ cô cứ thành thật trả lời tại sao sáu tháng trước sau khi phát hiện mình có thai cô không đến gặp chúng tôi ngay mà đợi đến tận bây giờ?
Bị dồn ép bởi khí thế của Hạ Di Giai khiến Thẩm Đình Chi lúng túng, cô ta đảo mắt không dám nhìn thẳng vào Hạ Di Giai lắp bắp nói:
- Thì...!thì tại vì...!à thì tại vì lúc đó tôi biết Bách tổng đã có vợ, tôi không muốn phá vỡ hạnh phúc giữa hai người nên mới im lặng không nói.
- Vậy tại sao bây giờ cô lại nói? Bây giờ cô nói không phải vẫn là đang phá vỡ hạnh phúc của chúng tôi sao?
- Tại...!tại tôi...!tại lúc đó tôi nghĩ mình có thể tự chăm lo cho đứa bé nhưng mà bây giờ tôi không đủ điều kiện làm việc như vậy nên mới đến đây cầu xin sự thương xót.
Nghe thấy câu trả lời của Thẩm Đình Chi thì Hạ Di Giai chợt khẽ cong cười, cô nhìn vào gương mặt đang hoảng loạn của Thẩm Đình Chi mỉa mai:
- Cô Thẩm, cô nói bản thân không có đủ điều kiện để chăm lo cho đứa trẻ nhưng theo tôi thấy hình như không phải.
Cô ăn mặc hàng hiệu, trang điểm kĩ càng, nước hoa cũng là của thương hiệu nổi tiếng.
Toàn bộ đồ trên người cô đều là thứ đắt tiền sao có thể nói là không có điều kiện để chăm lo cho đứa bé?
Câu nói của Hạ Di Giai vừa dứt lập tức khiến Thẩm Đình Chi xanh mặt, cô ta cắn móng tay suy nghĩ một hồi rồi tiếp tục dùng gương mặt ủy khuất nói:
- Tôi thật không ngờ Bách gia lại là gia đình làm xong không chịu trách nhiệm như thế.
Tôi chỉ muốn con tôi có đầy đủ ba đủ mẹ có gì không đúng sao? Cô là đại tiểu thư của Hạ gia, cô muốn cái gì mà không có sao lại phải tranh giành đàn ông với tôi?
Nghe thấy lời nói của Thẩm Đình Chi lập tức khiến Bách Ảnh Quân sôi máu.
Vì muốn làm theo kế hoạch của vợ nên anh đã cố gắng nhẫn nhịn cô ta từ nãy đến giờ thật không ngờ cô ta lại mặt dày vô sỉ đến thế.
Nghĩ đến đây khiến cơn giận trong lòng Bách Ảnh Quân tuôn trào, anh nắm chặt tay thành nắm đấm đang định đứng lên đập vào bàn thì từ bên kia bàn tay của Hạ Di Giai khẽ đưa qua nắm tay anh lại.
Cô khẽ xoa nhẹ bàn tay anh rồi vỗ vỗ vào mu bàn tay ra hiệu.
Hành động của Hạ