Reng reng reng
- Alo, mẹ?
- Tiểu Quân, mẹ đã điều tra được rồi!
Buổi sáng vui vẻ kết thúc bởi tiếng vang của cuộc gọi đến, nét mặt Bách Ảnh Quân tối sầm sau khi nghe được nội dung đầu dây bên kia truyền tải.
Anh buông đũa xuống bàn, giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Con nghĩ chúng ta cần gặp riêng để trao đổi.
Nói rồi Bách Ảnh Quân ngắt máy, anh đưa mắt nhìn sang Hạ Di Giai ôn tồn bảo:
- Giai nhi, chuyện lần trước anh nhờ mẹ điều tra đã có kết quả rồi.
Hạ Di Giai đang ăn sau khi nghe chồng mình nói xong cũng vội vàng buông đũa, cô khẽ ngẩng đầu nhìn anh rồi tò mò hỏi:
- Chuyện lần trước? Có phải là chuyện anh nhờ mẹ điều tra lúc em ở trong bệnh viện không?
- Đúng, là chuyện đó!
- Nhưng chuyện đó rốt cuộc là chuyện gì sao anh và mẹ phải bí mật kỹ thế?
Bách Ảnh Quân ân cần nhìn Hạ Di Giai, anh nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ của vợ mình, gương mặt biểu lộ sự khó xử:
- Chuyện đó là về vấn đề giữa anh và Du Mẫn Hoa! Anh nghĩ giờ cũng là lúc nên để em biết rồi.
Ăn xong chúng ta sẽ cùng về nhà cũ để nghe mẹ nói nhé?
Dường như thấy được sự khó nói hiện hữu trong ánh mắt của chồng mình, Hạ Di Giai cũng hiểu chuyện chỉ im lặng gật đầu chứ không hỏi thêm gì nữa.
Ăn sáng xong Hạ Di Giai và Bách Ảnh Quân vội vàng lái xe trở về nhà, khi bước vào nhà cả hai đã thấy Vũ Kiều ngồi chờ sẵn.
Nhìn dáng vẻ bà nghiêm trang đạo mạo, dáng ngồi thẳng tắp đang hướng mắt về phía hai người khiến Hạ Di Giai và Bách Ảnh Quân cũng có phần hơi rén.
Anh và cô khẽ liếc mắt nhìn nhau rồi tiến thẳng đến trước mặt Vũ Kiều nghiêm túc ngồi thẳng xuống.
- Mẹ, chuyện bí mật giữa hai người rốt cuộc là chuyện gì?
Vũ Kiều đưa mắt nhìn vào mặt con dâu mình rồi thở dài một cái, bà dịu dàng đưa tay nắm lấy tay Hạ Di Giai, nét mặt khó nói:
- Giai Giai, chuyện đến nước này mẹ cũng không giấu giếm gì con nữa.
Mọi việc xảy ra thực chất đều là sự sắp xếp của một mình Du Mẫn Hoa thôi chứ Tiểu Quân hoàn toàn không biết.
Hạ Di Giai lúc này nghiêng đầu khó hiểu nhìn mẹ chồng, cô nhíu mày hỏi:
- Mẹ nói vậy là sao ạ? Chuyện Du Mẫn Hoa sắp xếp là chuyện gì? Mà Ảnh Quân làm gì có lỗi với con?
Nghe Hạ Di Giai hỏi Bách Ảnh Quân cũng khẽ thở dài, anh nhích lại gần xoay cơ thể cô đối diện với mình, ánh mắt thâm tình nhìn Hạ Di Giai nói:
- Là chuyện lúc trước anh và Du Mẫn Hoa qua lại với nhau! Thực ra đó là do cô ta giở trò chứ anh không hề có ý gì hết.
Hạ Di Giai nghe vậy thì lại càng khó hiểu, cô rối trí nhìn mẹ chồng và chồng với gương mặt hoang mang rồi hỏi:
- Mẹ và anh nói vậy là sao? Chuyện anh yêu Du Mẫn Hoa sao lại là do cô ta sắp xếp?
- Lúc anh mới sang Anh du học thật ra vẫn luôn nhớ đến em, anh lúc nào cũng mang theo hình của em để trong túi áo cho đến một ngày.
Ngày đó là ngày mà bọn bắt nạt vứt ảnh của em vào sọt