Quay lại chỗ em gái mình với vẻ mặt tức giận, Du Mẫn Hoa hậm hực ngồi mạnh xuống ghế rồi đưa tay với lấy ly rượu trên bàn nốc cạn một hơi.
Nhận thấy hành vi lạ thường từ chị gái mình, Du Mỹ Lung tò mò nhìn với qua Du Mẫn Hoa hỏi:
- Có chuyện gì mà làm chị gái của em tức giận thế?
Cơn tức của Du Mẫn Hoa vừa hạ xuống thì ngay lập tức bị câu hỏi của cô em gái Du Mỹ Lung khơi lại.
Cô ta nhăn nhó liếc xéo Du Mỹ Lung rồi cố lấy lại bình tĩnh vừa nhắm mắt vừa nói:
- Còn chuyện gì nữa, chị bị con ả Hạ Di Giai kia chọc điên lên đây!
- Hạ Di Giai? Là vợ của Quân ca ca sao?
- Còn ai nữa!
- Nhưng cô ta làm gì mà chị tức giận thế?
- Cô ta dám lên mặt thị uy với chị!
- Lên mặt thị uy? Chuyện là sao?
Đứng trước ánh mắt tò mò của cô em gái nhỏ, Du Mẫn Hoa dù đang vô cùng tức tối nhưng vẫn cố giữ sự bình tĩnh kể lại từ đầu đến đuôi cho Du Mỹ Lung nghe.
Kể xong, Du Mẫn Hoa tức giận nắm chặt tay thành nắm đấm, nghiến răng nói:
- Không ngờ con ả đó dám lên mặt với chị! Có tức không chứ? Đường đường là nữ minh tinh nổi tiếng như chị vậy mà lại bị cô ta làm cho nhục nhã ê chề như thế.
Nói rồi Du Mẫn Hoa tức giận đập mạnh tay xuống bàn, Du Mỹ Lung kế bên thấy vậy thì suy nghĩ một hồi rồi nắm lấy bàn tay đang cuộn chặt của Du Mẫn Hoa môi khẽ cong lên tạo ra một nụ cười tà mị nói:
- Chị đừng nóng! Em có cách giúp chị hả giận!
Nghe vậy Du Mẫn Hoa lập tức sáng mắt, cô ta nhìn vội sang phía em gái mình Du Mỹ Lung, gương mặt hào hứng hỏi:
- Có thật không? Cách gì?
Du Mỹ Lung chỉ chờ có thế, cô ta nhướng mày nhìn Du Mẫn Hoa rồi mỉm cười gian manh ghé sát vào tai chị gái mình thủ thỉ:
- Lát nữa em sẽ mua chuộc phục vụ bỏ thuốc vào ly nước của Quân ca ca rồi sai hắn đổ rượu vào y phục của Hạ Di Giai.
Khi cô ta đứng dậy đi vào nhà vệ sinh sửa soạn lại chị chỉ việc chớp lấy thời cơ đó đưa Quân ca ca lên giường tạo dựng hiện trường giả.
Đợi đến lúc Hạ Di Giai ra khỏi cửa em sẽ kêu mọi người đến chứng kiến cảnh giường chiếu của hai người tới lúc đo chị vừa hạ bệ được cô ta lại vừa chiếm được Quân ca ca như ý muốn.
Kế hoạch mà Du Mỹ Lung đưa ra lập tức làm hai mắt của Du Mẫn Hoa lấp lánh, cô ta nhìn em gái mình rồi khẽ cười một cái gật đầu tỏ ý hài lòng với kế hoạch nói:
- Đúng là ý kiến hay! Lần này công đầu là của em đó.
Du Mỹ Lung được chị khen thì đắc ý ra mặt, cô ta nở mũi, gương mặt tự hào nói:
- Biết vậy chị còn không