Chỉ để lại Lạc Vô Y vẻ mặt ngây thơ hồn nhiên nhìn Bất Bại Việt Kiêu.
Bây giờ hắn đang dùng ánh mắt nhu hòa như trưởng bối nhìn hậu bối nói:- Tiểu gia hỏa, sắp tới ta sẽ giúp ngươi thức tỉnh huyết mạch, sẽ có một chút đau đớn mong ngươi hãy sẵng sàng!Lạc Vô Y " giả đò " sợ hãi nói:- Vậy thúc thúc a, sau khi hoàn thành ta sẽ được cái gì a? Huyết Mạch gì đó lợi hại lắm sao?Bất Bại Việt Kiêu sững sờ, không nghĩ tới tiểu tử này việc chưa xong đã đòi quà trước.
Nhưng nghĩ đến cái gì hắn liền nhu hòa đáp:- Chỉ cần ngươi chịu được ta thứ gì đều cho ngươi a!- Vậy thì thúc thúc, ngươi làm đi! Ta sẽ chịu được.
Lạc Vô Y kiên định nói, trong lòng âm thầm cười trộm, Thanh Nhi đã nói ở đây có không ít đồ tốt.
Hắn sẽ lấy thật nhiều a! Sau đó chỉ thấy Bất Bại Việt Kiêu dơ xuống một ngón tay đặt lên trước ngực hắn.
ThìnhThịchLạc Vô Y không hiểu sao trái tim đập nhanh lên như sắp có chuyện không ổn xảy ra với hắn.
Từ trong cơ thể của Bất Bại Việt Kiêu theo ngón tay của hắn mà có một loại lực lượng thần bí mà kinh dị khủng bố lạ thường tiến vào thân thể hắn.
Nó không ngừng di chuyển khắp toàn thân hắn giúp hắn kích phát Đại Việt Song Mạch bên trong cơ thể hắn chỗ tận cùng, sâu nhì.
Một cảm giác đau đớn làm Lạc Vô Y sắc mặt vặn vẹo, gương mặt nhỏ bé cực kỳ đáng sợ.
Đây không phải là hắn giả bộ mà là sự thật, nó quá đau, hắn như muốn hét lên thật lớn để giải tỏa sự đau đớn nhưng lại cắn răng chịu đựng.
Bởi vì hắn hiểu hơn ai hết, muốn có được thứ gì đó phải trả giá một thứ xứng đáng với nó.
Hắn muốn thức tỉnh Đại Việt Song Mạch thì phải trải qua sự đau đớn đến tột cùng.
Đây là cái giá đi!Bất Khuất Việt Kiêu âm thầm hài lòng, không hổ là Bất Khuất Đại Việt Huyết Mạch, ý chí này không tệ lắm.
Hắn dường như đã quên mất Lạc Vô Y chỉ mới 5 tuổi mà cư xử với hắn như một người trưởng thành.
Quá trình này diễn ra khá lâu, bởi vì Lạc Vô Y quá yếu nên hắn phải thật chậm rãi và cẩn thận giúp hắn thức tỉnh Đại Việt Song Mạch.
Hắn còn dùng Gia Tốc Trận khủng bố để giảm đi thời gian thức tỉnh bên ngoài và tăng thời gian thức tỉnh bên trong! ! ! ! ! ! ! ! Một ngày này.
Ở trên bầu trời của Thủ Việt Thôn có vô số mây đen kéo đến.
Nó chưa hình thành nhưng lại tản phát ra loại lực lượng như thiên uy không thể xâm phạm.
Khí tức của nó kinh khủng gắt gao khóa chặt gian nhà gỗ của Thôn Trưởng Thủ Việt Thôn.
Nói đúng hơn là không gian thiên địa bên trong gian nhà kia.
Nhưng nó vừa mới hình thành không lâu liền tán đi nhanh đến cực điểm.
Có thể nói là đến nhanh và đi cũng nhanh.
Bầu trời của Thủ Việt Thôn trở lại yên tĩnh như cũ, không khí cực kỳ trong lành.
Những " thôn dân bình thường " ở đây không có một chút hoang mang, ai làm việc nấy! ! ! ! ! !.
.
Trong không gian thiên địa của nhà Thôn Trưởng.
Một luồng huyết khí cực kỳ khủng bố bạo phát toàn bộ nơi này làm cho Thiên Địa như bị u uế nhiễm sắc một màu đỏ.
Huyết