Bây giờ hai người đang đứng đối diện nhau chưa đến 5 mét, hai mắt cứ trừng lấy đối phương.
Nhưng hắn biết, đây là cách giao dấu linh hồn, chỉ sử dụng ý niệm và hồn lực vô hình giao đấu mà không thể hiện ra ngoài.
Trong vô hình có hai cổ hồn lực điên cuồng quét ngang khắp không gian, phân nó thành hai cực đối lập nhau.
Một cực do hồn lực của Tế Linh tạo thành, một cực khác là do tên được gọi là Ma La kia tạo ra.
Hai người đều đang cực kỳ chăm chú mà nhìn chằm chằm đối phương.
Bởi vì bọn họ hiểu hơn ai hết, nếu như bất kỳ ai trong hai người lơ là dù chỉ là một chuyện nhỏ nhất.
Hai cực này sẽ bị lệch về một phía, dù chỉ lệch một tí thôi đều quyết định vận mệnh sinh tử của bọn hắn.
Mà trùng hợp là Lạc Vô Y lại đứng ngay chính giữa hai luồng cực này.
Hai loại hồn lực kinh khủng không ngừng va chạm lên linh hồn hắn làm hắn di chuyển đều khó khăn đến cực điểm.
Nhưng trong áp suất hồn lực kinh khủng này chính là thứ cực kỳ thích hợp để rèn luyện Linh Hồn Lực.
Nghĩ đến đây hắn liền vận chuyển Cổ Kim Luyện Hồn Kinh, tác dụng là rèn luyện Linh Hồn, còn lại những đặc tính đều giống Cổ Kim Luyện Huyết Kinh.
Hắn phai nâng cao sức mạnh Linh Hồn để có thể đi lại được ở môi trường do hai luồng hồn lực khủng bố này tạo thành.
Cả hai người kia đều không ai chú ý đến hắn, hoặc có lẽ là đủ tự tin không ai có thể vào đây đi nên mới tập trung vào nhau mà không quan sát để ý Lạc Vô Y.
Chỉ thấy sau khi Lạc Vô Y vận chuyển khẩu quyết của Cổ Kim Luyện Hồn Kinh, trên Linh Hồn toàn thân màu xanh mang diện mạo non nớt của hắn liền bị vô số kinh văn thần bí màu xanh bao trùm lấy Linh Hồn của hắn.
Nó không ngừng di chuyển khắp toàn thân linh hồn của Lạc Vô Y, giúp linh hồn của hắn được thăng hoa, mạnh lên.
Thanh Nhi còn nói cho hắn một chuyện.
Sức mạnh linh hồn của hắn không bị giới hạn với cảnh giới.
Nói một cách ngắn ngọn thì hắn cho dù là phàm nhân không có một chút tu vi thì vẫn có thể có sức mạnh linh hồn ngang hàng với một cái Đỉnh Khí Cảnh hoặc là Siêu Phàm Cảnh.
Trên Động Thiên Cảnh là Chân Nhất Cảnh, Siêu Phàm Cảnh.
Siêu Phàm Cảnh đã là giới hạn của một cái Hạ Tinh hoặc là Hạ Giới.
Thứ duy nhất có thể gò bó hắn có lẽ là sức chịu đựng linh hồn mạnh bao nhiêu mà thôi.
Nếu như hắn sử dụng linh hồn lực vượt quá sức chịu đựng của cơ thể thì rất dễ làm nó rạn nứt hoặc vỡ nát.
Bởi vì linh hồn và nhục thân là hai thứ song song đi với nhau, không thể cách nhau quá xa được.
Chính vì thế mà hắn phải sử dụng đúng với giới hạn chịu đựng của hắn, đơn nhiên sức mạnh thân thể của hắn cũng bị cảnh giới hạn chế gióng như linh hồn.
Ba thứ linh hồn, thân thể, lực lượng là ba thứ bổ túc cho nhau, không thể cách nhau quá một cái Đại Cảnh Giới, đó là trường hợp xấu nhất, còn trường hợp tốt nhất là ba thứ này có tư vì ngang nhau.
Linh hồn khống chế lực lượng để sử dụng hoàn mỹ nhất, lực lượng muốn sử dụng cần sự gánh chịu của