Hắn sắc mặt hơi nhăn lại, Thiên Tâm Duyên tưởng hắn tức giận sắc mặt hơi nhăn lại, nàng là thật sợ hắn sinh khí.
Mà hắn lại vô thức nghĩ đến Thiên Dao Vũ Trụ, vũ trụ mà hắn ở hiện tại, những hắn nghĩ giữa tên nàng và Thiên Dao Vũ Trụ là có sự trùng hợp mà thôi.
Thiên Dao!.
Thiên Dao!.
Nghĩ đến tâm tình của nàng còn đang lo sợ hắn liền vội vàng an ủi:" Dao Nhi nàng không cần tự trách, đến cả tên thật của nàng cũng chỉ mới biết có 3 ngày, mà 3 ngày trước đó ta đều ở trong Tế Đàn, nàng không nói được cũng làm đơn nhiên "" Hơn nữa không phải chỉ là một cái tên thôi sao? Chỉ cần là nàng, tên gì không quan trọng! "Kỳ thực nàng có thể thông qua Bản Nguyên Hồn Huyết của mình mà nói cho hắn việc này, nhưng lúc đó vì sợ làm phiền hắn nên nàng mới không nói.
Đây cũng là lý do tại sao nàng lại nói muộn khi nói cho hắn chuyện này, mà từ đầu đến cuối hai người truyền âm đều là thông qua Bản Nguyên Hồn Huyết do hắn nắm giữ của nàng.
Nghe phu quân nói không sao chớp mắt nàng liền tươi cười, trong lòng cực kỳ nhẹ nhõm.
Sau đó khoảng nữa giờ sau.
Ba người đi đến một cái lầu các, tầm hai lầu, cao tầm mười mấy mét, nó chẳng có gì đặc biệt.
Chẳng qua là trong Thủ Việt Thôn lại không có ai sở hữu tòa lầu các bình thường này, hắn là duy nhất, kể cả Bất Bại Việt Nhật và Bất Bại Việt Hi cũng không có!Khi đến đây thì Bất Khuất Việt Khánh cũng rời đi, Lạc Vô Y không kịp chờ đợi mà nhắc tay Thiên Tâm Dao vào trong lầu các trong gương mặt phiếm hồng của nàng!.
Hơn nữa sắc trời đã tối! ! ! ! ! ! ! ! ! !.
Khi tiến vào lầu các.
Hắn đã nhịn không được mà lật người Thiên Tâm Dao lại đối diện với hắn.
Với chiều cao thấp hơn một mét của bản thân, hắn cũng chỉ đứng ngang eo nàng mặc dù đã tăng trưởng khi dung hợp Cổ Kim Siêu Việt Huyết Mạch.
Hắn nhanh chóng vén váy nàng lên mà dụi mặt của bản thân vào trong đó mà điên cuồng liếm láp âm hộ của nàng qua lớp ngăn mỏng manh của chiếc quần lót màu xanh nhạt làm cho cảnh tượng đằng sau nó nữa ẩn nữa hiện cực kỳ mê người.
Hắn chỉ cảm giác bản thân như lạc vào chốn đào nguyên cực kỳ mê hương, đâu đâu cũng là hương thơm ngào ngạt như u lan làm hắn say mê.
Hai cái ma trảo của hắn cũng không nhàn rỗi mà điên cuồng xoa bóp, nắn bóp lấy bờ mông cực kỳ bạo mãn của nàng.
- Ưm! a!.
Nàng khẽ rên một tiếng cực kỳ dụ hoặc tiêu hồn, nàng theo bản năng kẹp chặt lấy cái đùi ngọc của mình lại.
Hai bàn tay ngọc ngà lại đè đầu hắn vào âm hộ của mình như muốn đầu hắn chui vào trong âm hộ của mình.
Nàng thấy hắn cũng không muốn quần lót biến mất liền chiều theo ý hắn giữ nguyên nó mà không dùng ý niệm làm nó biến mất.
Nhép!Nhép!Nhép!Những âm thanh liếm láp và những âm thanh rên rỉ tiêu hồn thực cốt liên tục vang lên.
Có lẽ là vì sắc trời đã tối nên Thiên Tâm Nhi đã ngủ, chính vì như vậy nên hắn và nàng mới tự nhiên