Đã có kinh nghiệm lần trước là chỉ cần lú cái đầu lên thôi là sẽ bị bắn, hắn điều khiển bức tường hở ra một cái lỗ hổng để quan sát những con Khôi Lỗi kia.
Hắn phát hiện bức tường này dày khoảng năm mét, khá dày a.
Qua một thời gian quan sát như đã nắm bắt được chuyển động và nghĩ xong kế hoạch rồi nên hắn cũng có chút an tâm mà thực hiện kế hoạch của mình.
Những con Khôi Lỗi kia khi không có thứ gì vượt quá bề mặt hình vuông của ngục tù thì sẽ đứng yên không chuyển động, con mắt của bọn chúng như một cái camera không ngừng quét tới quét lui.
Lạc Vô Y đã nghĩ xong tiếp theo bản thân nên làm như thế nào rồi.
Hắn ý niệm khống chế mặt đất tạo thành một bức tường dày đến một mét cao tầm ba mét.
Sau khi bức tường dựng xong thì không thấy những con Khôi Lỗi kia phản ứng, hắn càng thêm yên tâm.
Bức tường này dựng đến ba bề mặt, chỉ chỉ lại một mặt sau khi hắn nhảy vào mới được dụng hoàn thành.
Chíu!Chíu!Khi hắn đang nhảy vào bức tường kia thì lại bị hai cái khôi lỗi bắn một phát, may mắn không trúng hắn, bức tường cũng được dựng hoàn thành, bốn bề mặt tạo thành một cái hình vuông.
Nhận thấy Khôi Lỗi đã phát hiện ra hắn nhưng lại không bắn nữa thì Lạc Vô Y cười một tiếng dữ tợn, sau đó hắn điều khiển bức khoét một cái lỗ hình chữ nhật rộng nữa mét, dài chỉ 30 cm mà thôi, độ dày đủ để hắn thấy được những con Khôi Lỗi kia.
Sau đó hắn điều khiển mặt đất hóa thành một cái súng bắn tỉa AWM, bởi vì hắn lúc trước đã quen với bản vẽ súng nên hóa đất thành súng cũng rất dễ dàng.
Chớp mắt thì trên tay hắn xuất hiện một cái súng bắn tỉa AWM!Sau đó hắn cũng điều khiển đất thành những viên đạn AWM, những viên đạn này đều được hắn cường hóa đến cứng như sắt, có thể nói giống như viên đạn thật cũng không quá đáng.
Hắn lần đầu cầm súng có chút lúng túng nhưng lại có một cỗ kích động nói không nên lời.
Mò tới mò lui rốt cuộc hắn cũng quen với cây súng AWM, hắn đặt mũi súng lên trên bệ đất đã khoét kia, mắt hắn nhắm ngay ống nhắm, không biết có phải vì hắn mang mặc nạ màu nâu của đất hay không mà những Khôi Lỗi kia không bắn hắn nữa.
Lạc Vô Y cẩn thận ke ngay đầu của một cái khôi lỗi gần đó, theo như hắn dự kiến thì cứ trăm mét lại có một con Khôi Lỗi canh giữ, hắn có thể nhìn xa như vậy chủ yếu là nhờ con mắt kia do Vô Thanh cho hắn.
Còn về cái súng này không có ống nhắm vì được tạo từ đất, hắn ke là để ke đầu kẻ địch thôi vì nó có hai đường thẳng cắt nhau và bằng nhau trên ống nhắm, sau khi canh chuẩn thì hắn bóp cò!Bùm!Một tiếng nổ lớn vang lên, một viên đạn mang đường thẳng với vận tốc kinh