Tên bước ra đầu tiên chắc là đại cả, gã mặc một chiếc áo thun đen cùng quần đùi trông như một tên giang hồ chợ đen, gã đeo cặp hút điếu thuốc, trên trán có vết sẹo dài từ đầu chân mày trái chắc đến đầu mắt phải bị kính che mất.
Đằng sau gã có tròn sáu tên đàn em thêm hắn là bảy tên.
Có bảy tên mà đi hẳn hai chiếc bảy chỗ, xem ra cũng phô trương nhỉ.
Hạ Thừa Quân nhếch vai sau đó dựa vào cửa xe.
- Há há đại tỷ của Không tử.
Cô nhớ tôi chứ?
Gã ta lấy điếu thuốc ra, vừa nói vừa nhả khói.
Giọng điệu giễu cợt.
- Chắc không nhớ đâu nhỉ?
Hạ Thừa Quân chẳng mảy may đến câu nói mang đầy sự đắc ý của gã.
Không tử của cô đã huyết tẩy và khai trừ vô số các tổ chức nên cô chẳng nhớ cụ thể những tên đứng trước mặt thuộc cái tổ chức tàn nào.
Nhưng khi nhìn thấy tên cầm đầu có vết sẹo thì Hạ Thừa Quân mới ngờ ngợ ra một chút.
Hình như cái tên có vết sẹo này cô đã gặp qua ở đâu rồi.
- Đại tỷ Không tử cũng có ngày bị đám đầu đường xó chợ như chúng tôi vây lại.
Nghĩ thật là mất mặt phải không?
Gã ta nói xong phun điếu thuốc khỏi miệng, cười lớn giống như đang rất đắc thắng, điệu bộ tác oai tác quái làm cho đám đàn em đứng sau nương theo mà cũng phụ họa vài câu rồi tự cười khoái chí với nhau.
Hạ Thừa Quân làm đại tỷ của tổ chức bấy lâu nay không phải chưa từng bị phục kích.
Số người cô đắc tội đếm không xuể, nhưng mà đâu phải cô chán quá nên đi đánh bọn chúng chơi như vậy.
Cô tuy không tuân theo ai thích gì làm nấy, nhưng không phải loại không có lý do mà đi ẩu đả vô lý.
Nước sông không phạm nước giếng, ta không động người người không động ta, bọn chúng động chạm trước cô nào bỏ qua dễ dàng.
Chỉ cần động vào Không tử cô tuyệt diệt sạch.
- Số 107.
Nam Sênh cất tiếng, nhìn qua người đứng cạnh.
Đây là lần thứ 107 cô đi cùng Hạ Thừa Quân mà có người theo dõi.
Nam Sênh đếm số lần vì khi đủ 200 lần đi cùng Hạ Thừa Quân mà bị đánh lén thì Nam Sênh sẽ trở thành mẹ nuôi của Huyền Hi.
Đây là giao kèo kì quái giữa hai cô gái.
- Cậu vẫn nhớ à?
Hạ Thừa Quân cảm thấy khâm phục Nam Sênh.
Vì muốn trở thành mẹ nuôi của con trai cô mà bỏ ra chỗ dư trong não bộ để ghi nhớ từng lần như vậy.
Lần bị theo dõi gần đây nhất là tầm bốn tháng trước, thế nào Nam Sênh cũng nhớ được, Hạ Thừa Quân bái phục cô gái này.
- Ha, nói được làm được đấy.
Đủ 200 lần tớ sẽ làm mẹ nuôi của bé Huyền Hi.
Nam Sênh khoanh tay.
Thấy hai người nói chuyện chẳng để ý đến mình thì gã đeo kính gầm lên.
- Này!
- Còn nói sao? Chúng mày còn không mau lên!
Hắn ta gầm lên ra lệnh cho đàn em đằng sau lặp tức chạy ùa lên.
Hạ Thừa Quân và Nam Sênh không khinh địch.
Đám người đó chỉ đến có sáu người, số lượng như vậy một người trong hai cô đánh vẫn thắng.
Mà bọn chúng đã đến đây còn mang theo cả hai xe dù có ít người, khả năng cao trong xe còn người hoặc chúng mang theo vũ khí.
Cô tin chắc đã dám đánh trực diện cô thì đám người này đã có kế hoạch rõ ràng.
Nam Sênh và cô không thể không cảnh giác.
Sáu tên cùng lúc xông lên, hai người mỗi người đánh ba tên.
Những tên đàn ông đó tuy lực lưỡng nhưng sức đánh thì không lại hai cô gái.
Hạ Thừa Quân được huấn luyện từ lúc mới biết đi, Nam Sênh thì lại là đặc công hình cảnh quốc tế.
Hai người tất nhiên không thể thua mấy tên đầu đường xó chợ này được.
Nam Sênh còn có cả cơ ở hai cánh tay nữa, đương nhiên thường cô mặc áo nên không thể nhìn thấy.
Hạ Thừa Quân vung tay, ba tên đàn ông cùng lúc xông lên chắn trước mặt cô, gương mặt hung tợn.
Bọn chúng đã nghe danh đại tỷ của Không tử rất nhiều nhưng không ngờ đại tỷ trong lời đồn lại là một cô gái nhìn qua có vẻ gầy yếu.
Hạ Thừa Quân cao khoảng một mét bảy.
Mấy tên tàn ông dữ tợn đứng trước mặt cô cao chỉ quá một mét bảy lăm là cùng cô so với ba gã ta không hề bị lép vế chút nào, thậm chí khí thế cùng gương mặt lạnh của cô còn khiến chúng khựng lại.
Không hổ là đại tỷ của một trong những tổ chức lớn mạnh.
- Lên hết hay từng đứa đây? Nhìn cô ta có vẻ rất yếu.
Ba tên thì thầm.
Bọn chúng nhìn Hạ Thừa Quân rồi liếc ra Nam Sênh đang đánh liên tiếp cùng ba tên trong số bọn chúng.
- Nhìn con ả kia đi.
Xông lên hết đi, tao không tin một người phụ nữ tay không như nó có thể đánh hết được chúng ta.
Tên đứng giữa nói sau đó xông lên đầu tiên.
Hạ Thừa Quân đưa một chân ra sau đã