Bài hát đề cử:- Nhớ em_Ngải Thần- Kiêu ngạo_En- Phi điểu và ve sầu_Nhậm Nhiên- Đừng học em_Lư Lư mau im lặng- Thời không sai lệch_Ngải Thần- Không biết phải làm sao_Vương Tĩnh Văn không mập- Lừa dối_Trương Bích Thần- Chung quy cũng sẽ quên thôi_Thù Y Văn----------------------------------------------Chap 43“Nó ngủ rồi à?” - Vừa ra ngoài Yuna đã hỏi anh“Cô ấy ngủ rồi…” - Anh cũng đáp lại“Sau này nếu cần thiết thì cô có thể mang tài liệu đến cho Ami xử lý.
Từ hôm nay, cô ấy sẽ phải ở bệnh viện điều trị căn bệnh ung thư dạ dày này”“Ở lại bệnh viện? Như vậy chẳng khác nào nó bị giam lỏng trong cái bệnh viện này cả.
Không được, tôi không đồng ý”“Cô có đồng ý hay không cũng vậy thôi.
Ami cô ấy đã đồng ý chuyện này rồi.
Tôi chỉ báo cho cô một tiếng để cô biết mà thôi.”“Không thể nào.
Một con người yêu thích tự do như nó thì không thể nào chấp nhận bản thân bị giam lỏng ở đây.
Tôi không tin, là anh đã ép nó đồng ý đúng không?”“Không hề.
Nếu cô không tin thì khi nào cô ấy tỉnh dậy có thể trực tiếp hỏi cô ấy”“Chắc chắn là anh ép nó.
Tôi sẽ hỏi nó cặn kẽ”“Nếu muốn hỏi thì cứ hỏi, tôi không cấm cô nhưng tốt hơn hết là cô đừng hỏi những gì ảnh hưởng đến tâm lý của cô ấy và ảnh hưởng cô ấy nghỉ ngơi.”“Tôi biết rồi.
Mà anh đã tìm được tấm ảnh mà Kim Han Jye vứt đi chưa?”“Tôi đã cho người tìm rồi nhưng vẫn chưa tìm được”“Anh ráng mà tìm đi.
Ami đã rất buồn khi nghe Kim Han Jye vứt tấm ảnh đi đó.
Ráng mà chuộc lỗi với nó đi”“Ừm…”“Không nói nhiều với anh nữa, tôi về nhà lấy ít đồ cho nó.
Anh ở lại đây trông chừng nó đi”“Được, tôi biết rồi”“Tôi đi đây”“Tạm biệt”Yuna không chào lại mà đi thẳng ra bãi đỗ xe.
Mở cửa,