Nghe động tĩnh bên ngoài, Giang Tứ cơ bản xác định, phía ngoài cửa không phải là người bình thường.
Cậu đột nhiên mở cửa ra, thứ đầu tiên nhìn thấy là vết máu trên cửa, sau đó mới nhìn về phía dì béo đang chuẩn bị chạy lên lầu.
Khuôn mặt của dì béo đầy máu, đôi mắt không có đồng tử, cực kỳ giống như bà Dư lúc trước.
Dì béo nhìn thấy Giang Tứ, lại đi vòng vèo trở về, hai tay vuông góc bất động, bước chân nhanh chóng tới gần Giang Tứ.
Giang Tứ vung gậy đánh quỷ ra, đánh vào vai dì béo, toàn thân dì béo run lên, bị đẩy lùi một bước lại nhanh chóng lao tới.
Giang Tứ tiếp tục đánh, mỗi một đòn đánh thì dì béo sẽ run rẩy một lần, sau mấy đòn, Giang Tứ chưa kịp tiếp tục thì dì béo đã rầm một tiếng ngã xuống đất!
Thân ảnh già nua xuất hiện ở cửa, hai mũi chân chống vào khung cửa, xuất hiện bên trong là một đôi mắt xám như tro tàn oán độc nhìn chằm chằm Giang Tứ.
Giang Tứ: "Hoa Tiêu!"
Corgi sớm đã sẵn sàng tấn công, gâu một tiếng nhào tới.
Quỷ di ảnh lập tức biến mất, Corgi va vào không trung.
Giang Tứ: "! ! "
Cái thứ quỷ di ảnh này quá xảo quyệt, đánh không được thì bỏ chạy, lúc im hơi lặng tiếng thì bò ra quấy rối.
Corgi không dễ gì từ bỏ như vậy, nó vọt vào phòng khách, nằm xuống trước tủ TV, dùng đôi chân ngắn ngủn cào vào bên trong.
Giang Tứ nhanh chóng theo vào, ghé vào xem bên trong tủ TV, phía dưới đen sì, chẳng có thứ gì cả.
Corgi vẫn dùng móng vuốt ngắn của mình cào cào, bên trong chắc chắn có thứ gì đó, chỉ là Giang Tứ không phát hiện.
Giang Tứ nằm ở dưới đất nhìn vào bên trong, phát hiện bức di ảnh được dán dưới đáy tủ TV!
Giang Tứ đưa tay xé nó ra, đột nhiên từ trong bức di ảnh vươn ra một bàn tay, bắt lấy cánh tay Giang Tứ, bàn tay kia khô khốc lạnh lẽo, mạnh đến mức gần như bóp gãy cánh tay Giang Tứ, kéo Giang Tứ về phía di ảnh!
"Gâu! Gâu gâu!" Corgi nổi giận, đứng dậy lui về phía sau.
Giờ phút này, Giang Tứ đột nhiên hiểu ra ý đồ của Corgi, vội vàng ngăn cản, "Đừng, đừng có phá! Làm hư tủ của người khác là phải bồi thường đó!"
Corgi chuẩn bị vọt tới cứng đơ người.
Giang Tứ dùng tay trái mò mầm dưới đáy tủ TV, moi đến bên cạnh bức di ảnh, dùng sức xé nát nó ra, di ảnh bị túm ra ngoài, bức di ảnh nhẹ bẫng như có một lực đẩy mạnh, cố gắng thoát khỏi tay Giang Tứ, mà bàn tay khô khốc kia vẫn cứ bắt lấy cổ tay phải Giang Tứ không buông.
Di ảnh vừa xuất hiện, Corgi đã nhào tới cắn nó, nhắm chuẩn vào bàn tay khô khốc kia, quỷ khí kích động, khiến bộ đồ ngủ của Giang Tứ kêu sột soạt, thành công cứu vớt được bàn tay phải của cậu.
Corgi cắn vào bàn tay khô khốc liều mạng kéo nó ra, quỷ di ảnh bị rút ra khỏi bức di ảnh, Corgi phập một phát c ắn vào cổ quỷ di ảnh không chịu buông ra, cho dù quỷ di ảnh rách nát tơi tả đến đâu, Corgi nhất quyết không buông.
Quỷ di ảnh đánh từng phát lên người Corgi, mỗi một cú đánh thì ánh sáng trắng trên người Corgi sẽ mờ đi vài phần, Giang Tứ chộp lấy gậy đánh quỷ trên mặt đất, đập một phát vào đầu quỷ di ảnh!
Quỷ di ảnh là âm linh, không có thực thể, nhưng gậy đánh quỷ lại thật sự đập trúng đầu quỷ di ảnh!
Quỷ di ảnh giống như một quả bóng xì hơi, quỷ khí màu đen phun ra khỏi đầu nó, thân ảnh của quỷ di ảnh biến mất, lại muốn trở về bức di ảnh, Corgi lại tới trước bức di ảnh một bước, nó dùng răng nanh và móng vuốt xé nát bức di ảnh!
Quỷ di ảnh xuất hiện bên cạnh bức di ảnh rách nát, nó như là hoàn toàn bị chọc giận, há cái miệng rộng ra, lộ ra khoang miệng tối om, giống như phẫn nộ rít gào, lại không phát ra bất kỳ thanh âm nào.
Một cái khung thoại b ắn ra.
【 Quỷ di ảnh: Chết! Chết! Các ngươi phải chết! 】
Quỷ di ảnh mang theo cả đám quỷ khí, đang đứng tại chỗ đột nhiên xuất hiện phía sau Giang Tứ.
Nhập vào cơ thể xuyên qua!
Toàn thân Giang Tứ cứng đờ, cậu cảm giác cơ thể như một cái ống thổi gió bị vỡ, từng cơn gió lạnh xuyên qua cơ thể, khiến cậu cảm thấy lạnh thấu tim.
Mà quỷ di ảnh cũng cứng đờ rồi.
Vốn dĩ quỷ khí quấn quanh, quỷ di ảnh vô cùng hung ác giờ đã trở thành một bóng mờ, trở nên hư ảo thất thường, giống như chỉ cần một con gió là có thể thổi tan.
Quỷ di ảnh nhìn thân thể của mình, như là khó mà tin nổi.
Corgi không cho nó có thời gian phản ứng, nhảy cao lên một phát cắn đứt cổ nó, đầu rớt xuống đất, cảnh tượng đẫm máu ghê rợn, mặc dù không có máu nhưng vẫn rất đáng sợ.
Quỷ di ảnh biến thành một quỷ khí rách nát, nhẹ nhàng lơ đãng bay vào trong thân thể Giang Tứ.
Giang Tứ: "! ! "
Này! ! Cái này không được tính là! ! Ăn thịt người đúng không?
Giang Tứ cảm thấy da đầu tê dại.
Khung thoại xuất hiện.
【 Mở rộng tầm mắt nha, vậy mà có âm linh muốn xâm nhập vào cơ thể ngươi, có nghe qua bánh bao đánh chó chưa? Đây là! Chẳng cần ngươi động thủ thì người ta đã tự động nhập vào cơ thể ngươi rồi, quỷ di ảnh tốt ghê, tư tưởng giác ngộ cao lắm á, có thể an giấc ngàn thu rồi.
】
Giang Tứ: "! ! "
Có cảm giác mày đang mắng tao, hơn nữa còn có chứng cứ.
【 Quỷ Thể giải khóa 6.
7%, trạng thái đói khát 4, giá trị tinh thần 169】
【 Corgi nửa linh thân, 23 điểm giá trị tinh thần, không có Cỏ Linh Minh, linh hồn thú cưng không có chỗ để tự mình hồi phục, chỉ có thể bổ sung nhân tạo.
】
Bổ sung nhân tạo?
Bổ sung nhân tạo là dạng như thế nào? Chẳng lẽ lại muốn vẽ lại nữa à?
Thực ra cậu không sợ lãng phí giá trị tinh thần, chỉ là liên tục tiêu hao Cát Thải Nhung, sớm hay muộn cũng sẽ cạn kiệt, có thể tiết kiệm được lần nào hay lần đó.
Giang Tứ nhớ lại, khung thoại đã từng nhắc tới việc phóng thích linh tử, vậy cậu có thể phóng linh tử ra cho linh hồn thú cưng để bù đắp giá trị tinh thần đã tiêu hao không?
Giang Tứ cảm thấy có thể thử xem.
Cậu nhìn tay phải của mình, có hơi khó khăn, cậu không biết phóng linh tử ra sao hết!
Giang Tứ đưa tay phải cho Corgi, "Mày có muốn tự mình làm một ngụm không?"
Corgi nghiêng đầu nhìn cậu, trong ánh mắt viết ba từ chói lọi: Cậu ngốc à?
Quên đi, tạm thời cứ như vậy đã, chờ đến khi nào cậu học được cách phóng linh tử rồi lại nói.
Giang Tứ vào phòng ngủ, nhìn thấy một người đàn ông nằm trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự, trên người không có vết thương bên ngoài nào, dường như chỉ hôn mê do bị dọa sợ.
Giang Tứ vỗ mặt hắn, đánh thức người dậy.
Người đàn ông mơ màng mở mắt ra, sau khi nhìn thấy Giang Tứ, đầu tiên là mang vẻ mặt mờ mịt, sau đó thì bắt đầu hét to "A a a".
Một người đàn ông trưởng thành mà hét đến mức như vậy, đến nỗi toàn thân run như cái sàng.
"Có quỷ! Có quỷ a a a ——!!!!!"
Giang Tứ: "! ! "
Giang Tứ: "Đừng la nữa, lúc trước nhà chú mua căn nhà này mà không nói họ mang di