Linh Vực của Bạc Hoài mở rộng, bắt giữ tuyến thi Triệu Trình lại rồi kéo nó đi cùng nhau, tiếp tục giảm bớt áp lực cho ba người Giang Tứ, toàn bộ hai tay của Triệu Trình đã biến thành quỷ tuyến màu đen, bên trong thân thể bị tổn hại cũng mấp máy những sợi quỷ tuyến màu đen đó, ngoại trừ lớp da của con người thì toàn bộ bên trong cơ thể của hắn đã bị quỷ tuyến xâm chiếm, một khi quỷ tuyến biến mất, thân thể chỉ còn lại một lớp da, tuyệt đối không có khả năng sống sót.
Bạc Hoài ngưng tụ Linh Vực xuyên qua thân thể Triệu Trình, Linh Vực nổ tung, cơ thể Triệu Trình cũng theo đó mà tan xác, vô số quỷ tuyến màu đen mấp máy đầy trời rồi nhanh chóng biến mất, đều bị Linh Vực tinh lọc.
Giải quyết xong Triệu Trình, Bạc Hoài đã đứng dưới gốc đa lớn, mặt đất lại nhấp nhô một lần nữa, rễ cây dùng thủ đoạn cũ đánh lén Bạc Hoài, đầu ngón tay Bạc Hoài bắn ra một viên châu Linh Văn nổ tung, những tiếng nổ mạnh ầm ầm liên tiếp vang lên, ánh sáng trắng chói mắt, bộ rễ kích động điên cuồng rốt cuộc cũng tạm thời bình ổn, Bạc Hoài dùng Linh Vực nén dần nén dần, cuối cùng nén thành một tầng mỏng, sau đó hung hăng chém mạnh vào thân cây dày của cây đa lớn!
Khoảnh khắc này gần như gây ra một trận động đất, toàn bộ mặt đất đều rung chuyển, những người đứng trên mặt đất và những thôn dân rối gỗ đều lắc lư bên này bên kia, cây đa lớn giống như sống dậy, vô số cành khô đè xuống, muốn nổ tung Linh Vực của Bạc Hoài, nhưng đón đánh thứ hai của Bạc Hoài đã giáng xuống, chém vào cùng một vị trí, những cành khô đè xuống đột nhiên bật ngược trở lại, từng rễ cây lao ra khỏi mặt đất, đâm về phía Bạc Hoài như một mũi tên, cơ thể Bạc Hoài được Linh Vực bao lấy, chống đỡ mọi đòn tất công từ bên ngoài, hắn vẫn không dừng tay, tiếp tục đánh lần thứ ba vào cùng một vị trí!
Cây đa lớn đột nhiên nổ tung, chỉ còn một lớp vỏ mỏng bay tứ tán, một gốc Cỏ Quỷ Tuyến gần như cao bằng cây đa lớn xuất hiện, nó ẩn mình bên trong cây đa, bên ngoài là cây đa nhưng bên trong đã bị Cỏ Quỷ Tuyến chiếm lĩnh, mỗi cành và rễ khí sinh của cây đa đều chứa sợi Cỏ Quỷ Tuyến bên trong!
Gốc Cỏ Quỷ Tuyến này còn lớn hơn gấp mười lần so với Cỏ Quỷ Tuyến quấn quanh cây đa lớn, nó tựa như một con quái vật khổng lồ, không còn cây đa lớn trói buộc, Cỏ Quỷ Tuyến cuối cùng cũng có thể duỗi thẳng thân thể, từng quỷ tuyến dày đặc lao ra bốn phương tám hướng giống như một đợt thủy triều đen!
Bạc Hoài mở Linh Vực đến mức tối đa, nhốt lại vô số quỷ tuyến đang lan rộng, Linh Vực vốn đang thuần khiết sáng ngời trong phút chốc biến thành màu đen, Bạc Hoài và cả Linh Vực bị quỷ tuyến màu đen bao phủ, quỷ tuyến nhanh chóng mấp máy, giống như muốn nổ tung Linh Vực.
Giang Tứ đang đối phó với lệ quỷ và thôn dân, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một khối lập phương màu đen khổng lồ ở trước mặt cậu, trái tim cậu tức khắc trầm xuống, Bạc Hoài từ sau khi vào thôn Hồ Dung vẫn luôn sử dụng Linh Vực, mới vừa rồi còn tới Quỷ Dị Tràng một chuyến, còn giao chiến với Quỷ Ăn Mạng có giá trị quỷ dị có thể đạt hơn 10000+, giá trị tinh thần đã tiêu hao là không thể tưởng tượng nổi!
Giang Tứ bất chấp quỷ vật bên ngoài, cậu chạy thật nhanh về phía khối lập phương đen khổng lồ, "Năm linh hồn thú cưng ở lại hỗ trợ, các anh hãy cố gắng chống đỡ, tôi đến xem Bạc Hoài!"
Phó Tinh Ngân cũng đang rất lo lắng cho tình huống của Bạc Hoài, thấy Giang Tứ chạy đi thì hét lên: "Hãy chú ý đến quỷ khí của anh ấy!"
Nếu Bạc Hoài không bị Quỷ Diện Đằng ảnh hưởng thì thực lực của hắn sẽ còn hơn thế rất nhiều, hắn không giống Linh Giả bình thường, cần phải dựa vào Linh Nguyên để hấp thu linh lượng, trong cơ thể Bạc Hoài ẩn chứa một lượng lớn linh lượng, nhưng hắn không thể khai thác để tăng sức mạnh của mình lên, chỉ cần hắn sử dụng linh lượng trong cơ thể thì chắc chắn Quỷ Diện Đằng sẽ trở nên mạnh hơn, phá vỡ sự cân bằng trong cơ thể, Bạc Hoài lúc nào cũng phải đề phòng Quỷ Diện Đằng đánh lén, sau khi giải quyết xong sự kiện quỷ dị khó khăn kia, Bạc Hoài căn bản không thể tập trung chăm sóc cơ thể của mình, lúc này mới dẫn tới giá trị tinh thần của hắn cũng chỉ ở cấp A, cấp trên không cho phép hắn mạo hiểm nâng cao giá trị tinh thần của mình nữa.
"Bạc Hoài! Mau kéo tôi vào!" Giang Tứ vừa chạy vừa hét, quyền kiểm soát Linh Vực vẫn còn nằm trong tay Bạc Hoài, hắn nhất định có thể nghe thấy.
Linh Vực ám đen ảm đạm nghiêm trọng trải ra một mảnh nhỏ hẹp hướng về phía Giang Tứ, hai mắt Giang Tứ lóe lên, cậu đã ở bên cạnh Bạc Hoài!
Bạc Hoài đang ở chính giữa Linh Vực, hắn giam giữ Cỏ Quỷ Tuyến đồng thời cũng giam giữ chính mình, xung quanh cơ thể hắn được Linh Vực ngăn cách ra một không gian hẹp, chặn lại hết tất cả những sợi tơ quỷ, những sợi tơ quỷ rậm rạp quấn quanh không gian nhỏ, giống như một sợi chỉ đen được quấn vô số lớp, đang buộc Bạc Hoài phải liên tục thu nhỏ không gian lại, chờ đến khi không gian Linh Vực hoàn toàn sụp đổ, đó chính là lúc Cỏ Quỷ Tuyến xâm chiếm Bạc Hoài!
Tình huống của Bạc Hoài vô cùng xấu, từng nhánh Quỷ Diện Đằng màu đen đã vươn ra khỏi cổ áo của hắn, bò lên trên gò má lạnh lùng của Bạc Hoài, khi giá trị tinh thần của Bạc Hoài không ngừng tiêu hao, từng nhánh dây leo đen vẫn vươn lên trên, những sợi tơ đen đã bò vào trong mắt Bạc Hoài, tình thế vô cùng nguy cấp.
Bạc Hoài cắn chặt khớp hàm, một câu cũng không nói nên lời, tựa như chỉ cần mở miệng thì áp lực kép trong ngoài cơ thể sẽ lập tức đè bẹp hắn, hắn cứ như vậy mà nhìn Giang Tứ, không gian Linh Vực vẫn đang không ngừng thu nhỏ, hai người gần như là dán chặt vào nhau.
Giang Tứ không cần hắn mở miệng, Giang Tứ đều hiểu, mở Dù Dẫn Mộng ra, chiếc dù bên trong không gian hẹp của Linh Vực khó có thể mở ra hoàn toàn, Giang Tứ dùng tư thế ôm chặt Bạc Hoài, tay trái Quỷ Dị tự nhiên ấn vào gáy Bạc Hoài, nhanh chóng rút quỷ khí đang bành trướng, những dây leo Quỷ Diện Đằng đang xòe móng vuốt bắt đầu rút đi nhanh chóng.
Quỷ Diện Đằng đang trên đường rút lui đột nhiên bắt đầu phản công, Giang Tứ có thể cảm giác được quỷ khí trong cơ thể Bạc Hoài lại đang bắt đầu tăng trưởng một cách rõ ràng, cậu khó hiểu quay đầu lại nhìn Bạc Hoài, hai người dán sát vào nhau, hơi thở của Giang Tứ phà vào sườn mặt của Bạc Hoài.
Một tay Bạc Hoài ôm eo Giang Tứ, ấn người vào trong lòng ngực, Giang Tứ thật sự rất gầy, tựa như chỉ cần dùng một chút sức lực là có thể bẻ gãy eo cậu, "Tôi muốn tăng giá trị tinh thần, em giúp tôi trấn áp quỷ khí này một chút."
Vừa dứt lời, giá trị tinh thần và quỷ khí trong cơ thể Bạc Hoài đồng thời bành trướng, Giang Tứ vội vàng tăng tốc rút quỷ khí ra, theo giá trị tinh thần của Bạc Hoài không ngừng cao lên, Linh Vực vốn đang ảm đạm lại một lần nữa trở nên sáng ngời, Bạc Hoài bắt đầu dùng Linh Vực phản kích, thu nhỏ không gian Linh Vực từng tấc từng tấc một, tiêu diệt đám Cỏ Quỷ Tuyến khổng lồ bị mắc kẹt trong Linh Vực!
Đây là một cuộc chiến giữa giá trị tinh thần và quỷ khí, Cỏ Quỷ Tuyến khổng lồ bị mắc kẹt trong Linh Vực cũng không còn thoải mái nữa, nó bắt đầu trở nên nóng nảy, không ngừng va chạm với Linh Vực bên ngoài, bên ngoài không thể thoát khỏi vòng vây, không gian Linh Vực bên trong càng lúc càng siết chặt, Giang Tứ và Bạc Hoài dính sát vào nhau, Dù Dẫn Mộng bị đè ép đến mức phải thu nhỏ lại, tiếp tục cố chấp che trên đầu hai người.
"Cố gắng kiên trì một chút." Bạc Hoài tăng linh lượng tạo Linh Vực ra, toàn bộ Linh Vực tràn ngập ánh sáng trắng, Cỏ Quỷ Tuyến khổng lồ nhanh chóng bị tiêu hao, thể tích càng ngày càng nhỏ, áp lực đè trên người Bạc Hoài cũng trở nên nhỏ hơn.
Quỷ tuyến đang chuyển động nhanh chóng đột nhiên tách ra, lộ ra một người đàn ông với đôi mắt đen nhánh, cánh tay của hắn được làm từ vô số sợi tơ quỷ, kéo dài trên mặt đất, người đàn ông đi tới Linh Vực của Giang Tứ và Bạc Hoài, hai bên lần lượt tách ra, lại xuất hiện một người phụ nữ và một cậu bé khoảng chừng mười tuổi, thân thể của họ được tạo thành từ những quỷ tuyền dày đặc, đang từng bước tiếp cận không gian Linh Vực, rõ ràng họ là một gia đình ba người!
Giang Tứ: "Gia đình con trai nhỏ của Triệu Hữu Phúc?"
Bạc Hoài: "Hẳn là bọn họ."
Thực lực của ba con tuyến thi này hiển nhiên là thứ mà Triệu Trình không thể so sánh, ba con tuyến thi đi ra ngoài không gian Linh Vực, kéo dài hai tay, những cánh tay được tạo thành từ quỷ tuyến nhanh chóng quấn lấy không gian Linh Vực, không gian Linh Vực bị cuốn lấy, ba con tuyến thi dính sát vào không gian Linh Vực, Linh Vực có năng lực thanh lọc những thứ quỷ dị, Giang Tứ gần như có thể nghe thấy những âm thanh bị cháy xèo xèo của ba khuôn mặt đang dán vào trên vách Linh Vực.
Giang Tứ thường xuyên cảm giác được bị Linh Văn thiêu đốt đau đớn, cho nên cậu vẫn luôn nhìn thẳng vào khuôn mặt ngay trước mắt mình, nó nhanh chóng trở nên mơ hồ dưới sự thiêu đốt của Linh Vực, giống như một bức tượng sáp tan chảy, làn da và ngũ quan trên khuôn mặt dần dần trượt xuống, hòa tan thành một chất đen sền sệt chảy xuống theo vách Linh Vực, Giang Tứ gần như có thể nhìn thấy như bong bóng nhỏ hình thành khi chỗ tiếp xúc bị bỏng cháy, quan sát ở cự ly gần như thế, quả thực là một đòn kinh khủng!
Vấn đề là ba con tuyến thi giống như còn đang ngại cấp bậc khủng bố không đủ, sau mỗi lần ngũ quan trên khuôn mặt bị hòa tan rồi rất nhanh lại hồi phục như cũ, vừa phục hồi xong lại bị hòa tan, cứ lặp đi lặp lại, không ngừng tái hiện cảnh tượng kinh hoàng này.
Cánh tay Bạc Hoài ôm chặt eo Giang Tứ, "Nhắm mắt lại, đừng nhìn."
Hành vi quỷ dị này của chúng nó cũng không phải là hoàn toàn vô dụng, Linh Vực bị chúng nó cuốn lấy rõ ràng đã trở nên ảm đạm, chúng nó đang tiêu hao giá trị tinh thần của Bạc Hoài.
Bạc Hoài nhắm mặt làm ngơ trước thủ đoạn quỷ dị này của chúng, tiếp tục tăng cường Linh Vực đang tiêu hao, ba con tuyến thi nhìn thấy màn biểu diễn hòa tan có hiệu quả không tốt nên trở nên điên cuồng, chúng điên cuồng đập đầu vào vách tường Linh Vực, chỉ cần khuôn mặt đập vào thì sẽ trở nên mơ hồ!
Giang Tứ vừa mở mắt ra đã nhìn thấy những khuôn mặt bị tan thành một mảnh bẹp dí, cả người run lên, chỉ có thể tiếp tục nhắm mắt, "Đệt! Những con quỷ này có phải là đang hù họa chúng ta đến chết không?!"
Bên tai truyền đến tiếng cười trầm thấp của Bạc Hoài, "Kỹ xảo dọa người hẳn là môn học bắt buộc của loài quỷ mà."
Giang Tứ nghe vậy cũng cười rộ lên, nghe giọng điệu của Bạc Hoài, tình huống này cũng coi như là ổn định, việc những con quỷ đó bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian.
Quả nhiên là như thế, Giang Tứ được Bạc Hoài ôm trong lòng không biết bao lâu, chờ đến khi