Editor: Yuri Ilukh
Hai ngày sau, tại trang viên nhà họ Lâm.
"Con thứ mấy rồi?" Bố Lâm hỏi.
"Con thứ 5" Lâm Nguyệt trả lời, "Ngoại trừ con ma vật cấp E mà bọn con gϊếŧ vào đêm đầu tiên ra, 5 con ma vật khác đã bị gϊếŧ trước khi bọn con tới."
"Ở hiện trường có kết giới không?"
"Có, nhưng mà kết giới rất đơn giản, nếu không phải bọn con tới kịp thì chuyện xuất hiện mấy con ma vật đã bị lộ rồi."
"Chắc là người ta cảm thấy mấy đứa sắp tới rồi nên họ đã rời đi, chỉ bố trí kết giới đơn giản để không gây hoảng sợ cho người thường. Nhưng tại sao lại muốn đi trước khi người của Cục Giám sát tới? Cục Giám sát rất khuyến khích các Hồn sư ở Trái Đất săn lùng mấy con ma vật chạy trốn xuống đây mà." Bố Lâm khó hiểu nói.
"Bác Lâm, hay là người đến từ Linh Ma Giới?" Dụ Thừa Phong bỗng nhiên nói.
"Sao cháu lại nói vậy?"
"Trong số 5 con ma vật bị người này gϊếŧ có 1 con cấp D. Cháu đã nhìn thấy xác của nó, con ma vật này bị gϊếŧ chỉ bằng 1 nhát dao. Mặc dù ở Trái Đất cũng có thể có Hồn sư cấp cao nhưng ở đây ma vật cũng không nhiều, không ai có thể thuần thục 1 nhát dao liền chém chết con ma vật được." Dụ Thừa Phong phân tích.
"Một nhát chết luôn?" Bởi vì có kết giới của Linh Ma Giới ở đây nên ma vật cấp càng cao càng khó tiến vào Trái Đất, do đó gần như không có Hồn sư cấp cao nào ở Cục Giám sát ngoại trừ người quản lý cục. Hơn nữa mấy đồ có thể dùng làm pháp khí cũng không nhiều lắm vậy mà một dao có thể chém chết ma vật.
"Đúng vậy, 1 nhát chết luôn, thậm chí ma ấn cũng bị văng ra khi rút dao" Dụ Thừa Phong tiếp tục nói. "Con ma vật đầu tiên bị gϊếŧ chết là Lợi Xỉ Điểu, khi bọn cháu tới hiện trường đã thấy cánh của nó bị xé rách bằng tay không, sau đó bị đấm vào đầu bằng 1 cú đấm, những cú đấm tiếp theo cũng vào đầu.
"Rõ ràng là có pháp khí nhưng người này lại muốn dùng tay không gϊếŧ ma vật..." Bố Lâm dường như hiểu ra điều gì đó. "Cháu đang nghi ngờ là người này vì hồn lực bị tổn hại nên mới đi săn ma vật để hồi phục hồn lực?"
"Đúng vậy, người này rõ ràng là đã hồi phục rất nhiều, ít ra bây giờ còn có thể triệu hồi pháp khí". Dụ Thừa Phong nói.
"Thật sự là người của Linh Ma Giới sao?" Lâm Nguyệt suy nghĩ một chút rồi hỏi.
"Nếu người này đến từ Linh Ma Giới vậy cần phải báo Cục Giám sát Hồn sư càng sớm càng tốt. Người này tự mình đi săn ma ấn để phục hồi hồn lực, nhưng việc hấp thu ma ấn cũng cần phải thanh tẩy bởi Tịnh Hồn sư trước thì mới có thể hấp thụ hoàn toàn được."
"Hay là Dị Hồn sư?" Lâm Hạo vẫn luôn im lặng nãy giờ bỗng nhiên hỏi.
Bố Lâm lắc đầu nói "Không phải, người này lúc săn ma vật có bố trí kết giới để bảo vệ người thường, nếu là Dị Hồn sư đang bị thương vẫn còn bố trí kết giới thì bố thấy cho dù là ai thì đây cũng không phải là người xấu."
"Nhưng con vẫn không hiểu, ở Trái Đất ma khí không nhiều, rất khó để dị hóa Hồn sư, mà Dị Hồn sư cũng không thể đi qua cầu nối giữa Trái Đất và Linh Ma Giới được." Lâm Nguyệt cũng nói.
Tất quả suy đoán đều bị phủ nhận, mọi người im lặng một lúc thì bố Lâm nói: "Chuyện này các con không cần lo lắng, chuẩn bị đi để ngày mai quay lại Linh Ma Giới".
"Dạ vâng" 3 người lên tiếng rồi đi khỏi thư phòng.
"Lâm Hạo, con chờ một chút" Bố Lâm gọi Lâm Hạo lại.
Lâm Hạo dừng lại, đứng im trước bàn.
"Lâm Hạo, con là người phụ trách tương lai của nhà họ Lâm" Bố Lâm nói khi trong phòng chỉ còn 2 bố con họ.
Vẻ mặt Lâm Hạo không thay đổi, ngay cả ánh mắt cũng không có một chút dao động, từ nhỏ cậu đã được nghe những lời này, giờ cũng không còn cảm thấy mới mẻ, cậu biết những gì bố cậu muốn nói còn ở phía sau.
"Có một chuyện bố muốn hỏi ý kiến của con."
"Bố cứ nói đi ạ"
"Chị gái con... Mãn Tình..."
Nghe đến tên Mãn Tình, trên mặt Lâm Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Chị con là người duy nhất trong nhà chúng ta không có hồn lực. Trước mắt chỉ có 2 sự lựa chọn. Một là nói cho nó biết sự tồn tại của Linh Ma Giới để nó đóng góp chút sức cho gia đình. Hai là đừng nói sự thật với nó, cứ để nó là một người bình thường, nhưng nếu dùng cách này thì phải cắt đứt quan hệ với chúng ta." Bố Lâm hỏi "Lâm Hạo, con muốn chọn phương án nào?".
"Không phải chị cả không có tên trong gia phả sao?" Lâm Hạo hỏi.
Bố Lâm rất ngạc nhiên khi nghe ra sự mỉa mai trong lời nói của đứa con trai hiếm khi bộc lộ cảm xúc của mình.
Tên của Mãn Tình không có trong gia phả một phần vì cô không có hồn lực, một phần lớn hơn là do ông cố tình bỏ qua, không phải chính ông đã sớm đưa ra quyết định rồi ư.
Tại Đại học S hầu hết các môn chuyên ngành đều không bố trí lịch học vào tối thứ 6, mà môn học tự chọn "Ngôn ngữ nghệ thuật" vào học kì 3 của Mãn Tình lại học vào tối thứ 6.
Số người đi học của lớp này thường chưa đến một nửa, giáo viên cũng ít điểm danh. Thường ngày Mãn Tình toàn trốn học về khu Long Loan chơi game. Nhưng bây giờ Viêm Khải đang sống ở biệt thự khu Long Loan, tốc độ mạng trong ký túc xá thì chậm, mấy cái game online nặng chạy không nổi, tiệm game gần trường thì môi trường không tốt. Lý Đồng và Tiểu Á lại đi làm bán thời gian nên Mãn Tình buồn chán quá, bất đắc dĩ phải đi học.
"rù rù rù"
Điện thoại rung lên, Mãn Tình ngồi xổm xuống bàn, nói nhỏ vào điện thoại "Đồng Đồng".
"Mãn Mãn, lát nữa cậu tới đón tớ tan làm được không" Tiếng của Lý Đồng truyền đến từ đầu kia điện thoại.
"Không phải cậu về cùng Tiểu Á sao?" Chỗ làm của 2 người họ cách nhau không xa, cho nên thường xuyên tan làm cùng nhau.
"Tiểu Á hôm nay đi chơi cùng đồng nghiệp nên tớ chỉ về một mình" Lý Đồng dừng một chút xong nói nhỏ "Trong tiệm bọn tớ có 2 tên côn đồ, nhìn chằm chằm tớ gần 2 tiếng rồi, chắc là mê mệt vẻ đẹp của tớ rồi."
Mê mệt sắc đẹp? Mãn Tình không khỏi trợn to 2 mắt, con gái dạo này tự luyến vậy sao.
"Chờ tớ tí" chửi thì chửi nhưng vẫn phải đi đón người, Mãn Tình cúp điện thoại, tranh thủ lúc giáo viên cúi xuống, lặng lẽ chui qua cửa sau.
Quán cà phê nơi