Editor: SusanTrần Tiểu An nhanh chóng tiến vào trạng thái chiến đấu, tuy rằng con quỷ rất hung ác nhưng động tác lại không linh hoạt, sau khi cào Trần Tiểu An một cái thì nó dừng lại, nhìn như đang định xoay người một cách cồng kềnh.
Trần Tiểu An lợi dụng chênh lệch thời gian này mà niệm vài câu khẩu quyết tạo một lá chắn bảo hộ cho Trần Trạch Ý ở cách đó không xa.
Trần Trạch Ý tựa vào bên dưới cái bàn thở hồng hộc từng hơi, lồng ngực phập phồng lên xuống, gọng mắt kiếng của y đã bị gãy một chân, treo trên khuôn mặt y đong đưa như sắp rớt, trên người toàn là những vết thương lớn nhỏ.
Trong lòng y còn đang ôm Lý Văn Tinh đã ngất xỉu.
Trần Tiểu An đang định hỏi Lý Tiếu đi đâu rồi thì thấy con lệ quỷ vừa nãy đã xoay người lại, nó phát ra tiếng kêu quái dị vừa khàn vừa chướng tai rồi lại một lần nữa nhắm về phía Trần Tiểu An.
Lúc nãy lần đầu tiên nó đến gần, Trần Tiểu An không thấy rõ nhưng lần này cậu lại nhìn ra khuôn mặt bị bao quanh dưới lớp sương đen dày đặc rõ ràng chính là Lý Tiếu.
Trần Tiểu An cả kinh, chẳng lẽ Lý Tiếu đã chết rồi ư?
Nhưng khi suy nghĩ lại cậu cảm thấy không đúng… Đến lúc con quỷ kia sắp đến gần Trần Tiểu An thì cuối cùng Trần Tiểu An cũng nhận ra nguyên nhân không thích hợp là đến từ đâu.
Quỷ bình thường đều là linh hồn, vì vậy phần lớn người phàm không nhìn thấy chúng, trừ phi ác quỷ đột phá năng lượng và hiện hình, đây cũng là lý do vì sao trên đời có rất ít người có khả năng thông được âm và dương, nhưng ngẫu nhiên cũng có người có thể nhìn thấy quỷ.
Tuy nhiên con quỷ trước mặt này không giống thế, vậy mà nó lại có thực thể!
Sau khi trở thành quỷ thì hồn sẽ không thể ngưng tụ lại thành thực thể được nữa, ác quỷ dù có hấp thu nhiều năng lượng hơn nữa thì cũng không có khả năng đó, cho dù là hiện hình thì cũng chỉ khiến linh hồn của bản thân có thể được con người nhìn thấy.
Vậy có nghĩa là nó trực tiếp chiếm lấy thân thể của Lý Tiếu… Trước đó bọn họ đến nhà Lý Tiếu có phát hiện quỷ khí trên người Lý Tiếu, hơi thở giống hệt như luồng quỷ khí lúc này đang tràn ngập khắp không gian.
Lúc đó Trần Tiểu An chỉ nghĩ là con quỷ này đánh dấu hiệu lên người Lý Tiếu, cậu không ngờ rằng đó không phải dấu hiệu mà là trực tiếp lấy thân thể làm vật chứa, dẫn dắt quỷ khí nhập thể!
Thảo nào.
Lúc Trần Tiểu An đến còn nghĩ nhờ con quỷ này cậu có thể gặp mạnh biến cường [1], cơ mà trình độ của Trần Trạch Ý làm gì đến nỗi không bắt được chứ, sao lại khiến bản thân mình chật vật như vậy rồi còn phải xin cậu giúp đỡ? Bây giờ cậu suy nghĩ cẩn thận lại mới thấy con quỷ này bám trên người Lý Tiếu, nếu Trần Trạch Ý thật sự thi triển năng lực thì chỉ sợ mạng của Lý Tiếu cũng chẳng giữ được.
[1]
Ma quỷ có rất nhiều cách thức hại người, nhưng bởi lẽ quỷ vốn chính là chấp niệm chưa thành của con người mà hóa thành, cho nên phần lớn các thủ đoạn khi quỷ hại người đều có liên quan đến tâm nguyện hoặc chấp niệm mà bản thân chúng chưa hoàn thành được.
Chẳng hạn như con quỷ lần trước theo đuổi minh tinh thất bại mà chết thì sẽ muốn khiến những người khác giống như ả phải chịu cùng một loại vận rủi.
Thế nhưng việc cưỡng chế chiếm lấy thân thể con người là vô cùng hiếm thấy, vì quỷ không có linh trí, cũng không có suy nghĩ độc lập, chúng chỉ có một tia chấp niệm, bình thường cũng chỉ biết dùng sức mạnh để giải quyết một cách đơn giản và thô bạo, chúng sẽ không nghĩ tới việc chủ động bám lên người một ai đó.
Nhưng dường như con quỷ này chậm rãi xâm nhập tiến vào thân thể của Lý Tiếu một cách kế hoạch… Mà nếu đúng là một con quỷ có linh trí thì chắc hẳn sau khi bám lên thân thể nó sẽ không chỉ biết tấn công con người một cách máy móc.
Hình như rất lâu về trước Trần Tiểu An đã từng gặp phải loại tình huống này, nhưng khi cậu hồi tưởng lại thì đầu lại bắt đầu đau như bị đâm xuyên vậy.
Thôi bỏ đi, trước mắt không phải thời điểm để truy cứu ngọn nguồn.
Nhìn thấy con quỷ kia ngưng tụ một màn sương đen dày đặc từ trong lòng bàn tay rồi nện về phía Trần Tiểu An, Trần Tiểu An lập tức hóa thành nguyên hình né tránh khiến cho màn sương đen kia lao thẳng vào khoảng không.
Ác quỷ thấy đòn tấn công của mình lại mất đi hiệu lực, nó mơ hồ có chiều hướng muốn bạo phát.
Trần Tiểu An nhảy lên cái tủ đựng cúp ở huyền quan, sau khi cậu biến thành nguyên hình thì thân hình rất nhỏ nhắn, hiện tại lại nằm ở điểm mù trong tầm mắt của ác quỷ.
Tạm thời con quỷ kia sẽ không tìm thấy cậu, nó lại dời mục tiêu tấn công sang mấy người Trần Trạch Ý, có điều xung quanh Trần Trạch Ý được Trần Tiểu An đặt lá chắn, con quỷ kia vừa ra tay liền bị bắn ngược về.
Ác quỷ rống lên một vài âm thanh kỳ quái rồi bắt đầu lượn vòng xung quanh Trần Trạch Ý.
Tuy thế công tạm thời dừng lại nhưng cứ kéo dài như vậy cũng không phải là cách.
Trong đầu Trần Tiểu An nhanh chóng suy nghĩ tìm ra biện pháp đối phó với con quỷ này.
Mặc dù biện pháp bình thường có thể thu được quỷ nhưng tất nhiên sẽ làm thân thể Lý Tiếu chịu tổn thương.
…Vậy nếu ép quỷ hồn ra khỏi thân thể Lý Tiếu thì sao?
Trần Tiểu An nhanh chóng nhảy xuống biến trở về hình người, lấy ra từ trong túi Càn Khôn một cái sáo huân [2].
[2]
Sáo huân này cũng là khi đó Trần Trạch Sâm đưa cho cậu, nói rằng đây là món đồ lúc trước cậu dùng, có điều lúc ấy Trần Tiểu An không nhìn ra đây là cái gì nên cậu biến nó thành một món đồ chơi đặt trên đất rồi lăn qua lăn lại vài vòng, sau đó hết hứng lại cất vào.
Thật ra đến nay trí nhớ của Trần Tiểu An vẫn chưa khôi phục, nhưng kỳ diệu là mỗi lần cậu chống lại ma quỷ, một vài ký ức vụn vặt sẽ tự giác hiện ra —— có lẽ là do bị hiểm cảnh kích hoạt.
Cậu đặt sáo huân lên khóe miệng, hầu như là xuất phát từ bản năng, đầu ngón tay ấn xuống rồi lại thu vào trên mấy cái lỗ một cách có quy luật, thổi ra một đoạn giai điệu du dương.
Giống như lần trước cậu rót linh lực vào bài hát, lần này ca khúc thổi ra cũng có chứa linh lực, hơn nữa hình như bản thân bài hát này cũng không bình thường.
Con quỷ kia vốn đang đi từng bước một tới gần Trần Tiểu An, sau khi nghe thấy trận pháp âm thanh này nó bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt vặn vẹo và thống khổ, nó bịt kín hai lỗ tai, nhưng khúc nhạc này vẫn không bỏ qua mà lại dũng cảm tiến vào cái thân thể mà nó chiếm giữ.
Chỉ là âm nhạc mà thôi, nó vô hại đối với cơ thể con người, thế nhưng đối với ác quỷ “chim cưu chiếm tổ chim khách” mà nói thì đây chính là một loại cực hình.
Không lâu sau con quỷ này dường như không chịu nỗi nữa, nó quỳ rạp xuống đất gào thét.
Có một luồng khí đen bốc lên từ trên đỉnh đầu Lý Tiếu.
Trần Tiểu An thả nhạc cụ trong tay ra một lúc rồi nói với Trần Trạch Ý: “Nhanh!” Vừa dứt lời lại đưa sáo huân lên miệng tiếp tục khúc nhạc vừa rồi còn chưa thổi xong.
Tuy là Trần Tiểu An chỉ nói một chữ nhưng Trần Trạch Ý cũng ngầm hiểu, nhanh chóng lấy ra pháp khí bắt quỷ cố gắng thu quỷ hồn mà Trần Tiểu An thổi sáo ép ra vào trong pháp khí của y.
Thế nhưng không biết vì sao, quỷ khí kia vừa mới bốc lên được một ít thì đều trở lại cơ thể của Lý Tiếu, trông giống như là bị người ta ấn mạnh trở về.
Mới vừa có chút khởi sắc lại quay về điểm xuất phát, Trần Tiểu An dần dần cảm giác hơi phiền muộn nóng nảy, nhưng cậu cũng không thể dừng lại, chỉ