...
- Mẹ không được nói bạn con như vậy!
...Một bạt tay giáng thẳng xuống gương mặt mũm mĩm của Châu Tiểu Như- đó là mẹ cô
- Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi, con chơi với đám bạn đó nó có tốt không? Mẹ nói cho con nghe, con người không phải ai cũng như nhau đâu, mình cũng đừng có tin người quá...!- bà vừa nói đến đó thì bị cô cắt ngang
- Mẹ thôi đi! con tự biết ai tốt ai xấu mà
- Con..con! Mày cút ra khỏi nhà cho tao đồ đứa con mất dạy, mày dám nạt mẹ mày vậy hả- mẹ cô chỉ thẳng ra cửa..
- Mẹ đuổi thì con đi
Cô đi vào trong nhà và thu dọn một ít đồ đạt bỏ vào balo sau đó cô đi ra khỏi nhà...!
Cô đi bộ khoảng chừng 4Km thì một chiếc xe buýt đi ngang, cô quyết định leo lên xe buýt và bắt đầu bỏ nhà ra đi.
Chiếc xe từ từ lăn bánh, cô ngủ lúc nào cũng không hay, vừa tới một trạm bác tài hỏi có ai xuống không, cô thì đang mơ màng nên không biết gì cũng xuống luôn.
Cô chỉ mới đi được một quãng, cũng không cách nhà bao xa, như vậy không biết có được tính là bỏ nhà đi chưa nữa.
Đang lúc suy nghĩ thì bụng cô đột nhiên kêu lên
Vừa hay phía bên kia đường có một quán cơm, cô quyết định sẽ qua đó ăn rồi tìm chỗ ngủ trước, chuyện về