Sau khi tắm rửa thay đồ bước ra anh đã không còn ở trong phòng
Mở cửa bước xuống nhà thấy anh đang lủi thủi ở bếp một mình nấu nấu nướng nướng cái gì đó
- Mọi người trong nhà đâu sao anh lại phải nấu ăn?
Cô tiến đến choàng tay qua eo anh
- Anh muốn tự nấu ăn cho em?
Dương Thừa Quân ôn nhu nói
- Không cần đâu, chân anh vừa trị khỏi không nên đứng lâu như vậy, ra bàn ngồi đi hôm nay em nấu cho anh ăn
Cô nhẹ nhàng kéo tay ra bàn rồi đặt anh ngồi xuống
Lúc định xoay người rời đi anh liền vòng tay qua ôm lấy eo cô, đặt cô ngồi lên đùi mình
- Như Như, anh không muốn ăn sáng, anh muốn ăn em
Anh vùi đầu vào ngực cô cọ cọ mấy cái
Châu Tiểu Như dùng lực đẩy anh ra
- Lưu manh
Sau đó liền xoay người đi vào bếp
Dương Thừa Quân nhìn theo bóng nhỏ nhắn của cô khẻ mĩm cười
Một lúc sau cô đặt lên bàn hai đ ĩa trứng ốp la cùng vài lát bánh mì
- Lần đầu tiên được bà xã nấu cho ăn đúng thật là hoành tráng quá rồi
Dương Thừa Quân nhìn cô lên tiếng nịnh nọt
- Chỉ là trứng ốp la thôi, nếu anh muốn ăn ngày mai em sẽ gọi mấy cô chân dài đến nấu cho anh
Cô liếc nhìn anh cười mỉa mai
- Như Như em đang bẹo gan tôi đúng không?
Người phụ nữ này là đang thử thách lòng kiên nhẫn của anh có phải vậy không
Cô chỉ bỉu môi không đáp
Ăn sáng xong cũng không có việc gì để làm, Châu Tiểu Như cứ thế nằm dài trên ghế sofa than ngắn thở dài
Dương Thừa Quân ngồi bên cạnh thấy cô như vậy thì liền quan tâm
- Hôm nay em làm sao à? Được nghĩ không vui à?
- Không phải, nhưng mà cứ nằm như này em thấy chán quá
Cô cầm điện thoại lướt lướt đến khi chán thì bỏ xuống
- Nếu không nằm như này thì em muốn nằm như nào?
Ánh mắt thèm khát của anh khẻ liếc qua bộ ng ực của cô, cảm nhận được ánh mắt gian xảo đó cô liền lấy tay che ngực mình lại
- Dương Thừa Quân anh đừng hòng giở trò với em
Bộ dáng này của cô khiến Dương Thừa Quân chỉ muốn che chở bảo vệ
Anh khẻ hôn nhẹ lên trán cô
- Hôm nay về nhà thăm ba mẹ Dương đi, từ hôm anh về nước vẫn chưa nói cho ba mẹ biết
Cô nhìn anh rồi khẻ gật đầu
- Em lên lầu thay quần áo
Vừa định xoay người rời đi thì chợt nhớ ra gì đó cô liền quay phắc lại
- Dương Thừa Quân? Đồ của em đâu?
Lúc sáng không phải anh nói sẽ cho người đến mang đồ cô về sao? Tại sao bây giờ vẫn chưa thấy đến
- Anh quên mất
Anh cười hì hì nhìn cô sau đó mở điện thoại gọi cho trợ lí Trần
- Tôi cho cậu nửa tiếng đến nhà Lã Giai Giai thu dọn đồ đạc của vợ tôi về đây, trễ 1 phút lập tức