Cô vừa về đến cửa đã thấy Khâm Minh đứng đợi sẵn
- Tại sao chuyện nghiêm trọng như vậy mà cô không nói với tôi? - hắn tiến đến siết chặt tay cô rồi gằn giọng hỏi
- Tôi vốn dĩ tối về sẽ gọi cho anh nhưng không ngờ anh lại đến đây - cô hờ hững đáp lại, vốn dĩ cô không thích anh, bây giờ lại đồng ý với bà nội lấy Dương Thừa Quân, cô càng phải tránh xa người này ra để tránh những hệ lụy không đáng có
- Lần sau có chuyện gì cũng phải gọi ngay cho tôi
- Tại sao? Có liên quan gì tới anh đâu - cô lạnh nhạt trả lời rồi mở cửa bước vào trong
Hắn thì vậy cũng định đi vào trong nhưng cô đã ngăn lại
- Anh về đi, cô nam quả nữ không nên ở chung một chỗ
- Sao em cứ tránh né tôi? - hắn tiến đến chợp lấy tay cô liền bị cô hất tay ra
- Chúng ta không thân đến mức đó, anh về đi ngày mai tôi sẽ nhờ Giai Giai viết giấy phép xin nghĩ rồi đưa đến chỗ anh
- Em thực sự là không ưa tôi sao? - hắn vẫn cố chấp hỏi lại
- Không - cô nói rồi chỉ tay ra cửa - Mời anh về cho bây giờ tôi còn có việc, có gì thì đợi tôi đi làm rồi nói
Hắn nhìn thấy thái độ cô như vậy thì cũng lầm lủi ra về, từ khi cô bắt đầu đi làm ở công ty thì hắn đã thích cô rồi, hắn cũng định sẽ từ từ thổ lộ tình cảm với cô nhưng có lẽ hắn đã quá vội vàng rồi, cũng nên chờ thời cơ vậy
Sau khi Dương Khâm Minh rời đi, cô mệt mỏi đi về phòng, xếp một ít đồ vào trong balo sẵn tiện tối sẽ mang vào bệnh viện cho mẹ, còn mình thì lấy một bộ đồ khác rồi tiến đến nhà tắm....!sau khi tắm xong cô mệt mỏi ngồi dựa lưng vào ghế sofa, mọi chuyện đếm với cô quá nhanh chóng, cứ như một giấc mơ vậy, hiện tại cô không muốn làm gì hết, chỉ hy vọng mẹ cô bình an khỏe lại là cô vui rồi.
Đang suy nghĩ thì có tiếng điện thoại vang lên, đầu dây bên kia là bà nội cô ( Châu Phi Diệp)
- Mẹ cháu đã tĩnh lại chưa tiểu Như, lúc chiều bà bận hợp cổ đông không đến được - bà Châu giải thích
- Mẹ cháu đã tĩnh rồi, bà cứ lo việc ở công ty trước đi ạ - cô mệt mỏi trả lời bà
- Vậy thì tốt rồi, mai bà sẽ ghé qua bệnh viện, cháu nhớ giữ gìn sức khỏe thứ 5 tuần sau cùng bà đi gặp ong Dương
- Vâng cháu biết rồi ạ - cúp máy xong cô đứng dậy lấy áo khoác và túi đồ để đi đến bệnh viện
Cạch...!cửa phòng bệnh mở ra
- Giai Giai mẹ sao rồi - cô đi đến bênh giường bệnh và đặt tô súp nóng lên bàn
- Suỵt...!mẹ mới ngủ thôi - Giai Giai đưa tay ra hiệu cho cô nhỏ tiếng
- Mẹ đã ăn gì chưa?
- Lúc chiều tớ có đi mua ít canh hầm cho mẹ rồi, mẹ ăn uống thuốc xong thì mới ngủ được một lúc - Giai Giai nhìn bà rồi lại nhìn cô
- Cậu về trước đi, hôm nay cực cho cậu rồi, mai còn phải lên công ty, tớ ở lại chăm mẹ là được rồi
- Được vậy tớ về trước, có gì nhất định phải gọi điện thoại báo ngay biết chưa - Giai Giai nhìn cô lo lắng nói
- Yên tâm tớ lo được
Giai Giai thấy cô như vậy cũng không nói gì thêm mà mở cửa đi về, sau khi Giai Giai đi khỏi cô mới tiến đến bên giường của mẹ.
Cô muốn ngắm nhìn gương mặt của bà lâu một chút, sợ sau này gả đi rồi sẽ không có cơ hội về thăm bà nhiều hơn, nhìn gương mặt hốc hác của bà mà cô không khỏi chạnh lòng
- Mấy năm qua là mẹ lo cho con gái, bây giờ là lúc con gái sẽ bù đắp lại cho mẹ
Bà Châu Phi Diệp nói với cô, nếu như cô đồng ý gả đi, bà sẽ chu cấp toàn bộ chi phí sinh