Là giọng nói của Lăng Vũ Dương! Cái này giống như xảy ra kỳ tích vậy, ngay cả chính miệng thuộc hạ của Lăng Vũ Dương nói anh đã chết nhưng lúc này hai tay của anh lại đang ôm choàng tôi vào lòng, dùng giọng điệu bá đạo uy hiếp tôi cả đời không được rời xa anh.
Tôi cảm thấy mình giống như đnag nằm mơ vậy, đần độn giống như máy móc, nằm cứng ngắt trong ngực lạnh như băng của anh.
Sau khi lỗ máu của anh tiếp xúc với sợi vải, cảm giác khi tiếp xúc vẫn còn, lớp vảy vẫn có cảm giác đau.
Và tôi có thể cảm nhận được rõ ràng ngón tay của anh đang vuốt ve những sợi tóc của tôi, ấn trán của tôi vào xương quai xanh như là bát ngọc.
úp ngược.
Tôi đột nhiên cảm thấy mình không thể hít thở, như là vui đến phát khóc, nước mắt không khống chế nổi trào ra.
Không ngờ anh vẫn còn sống, thế nhưng không biết vì sao mà tôi lại khóc không thành tiếng, ngay cả lời nói cũng nói không được tốt: “Lăng Vũ Dương, Lăng Vũ Dương, anh là cái đồ khốn kiếp, sao anh lại gạt tôi chứ.
Anh có biết tôi lo lắng cho anh nhiều lắm không..? Trong cơn tức giận, tôi giơ nắm đấm đánh vào ngực anh liên tục.
Nhưng sợ làm anh đau nên không dùng chút lực nào, chỉ nghiến răng cảm thấy anh nằm trên giường giả chết hại tôi lo lắng uổng công, thật sự quá đáng ghét.
Động tác của Lăng Vũ Dương rất nhẹ nhàng, anh vuốt ve lưng tôi để trấn an tôi, trong giọng nói vẫn có hơi suy yếu và khàn khàn: “Cô bé, có thể nhìn thấy em quan tâm anh như vậy, máu của anh đổ cũng không uổng phí rồi”
Nữ quỷ bên cạnh mang theo oán niệm âm u, nói: “Ông chủ, cuối cùng ông cũng tỉnh rồi.
Nếu như ngài không tỉnh thì chúng tôi sẽ khiến cho tên súc sinh họ Giản kia đền mạng..
”
“Họa hồn, đêm qua cô có mời đầu của Giản Dương vào nhà không?”
Lăng Vũ Dương đặt người tôi trên giường, dùng mền tơ tằm nhẹ nhàng đắp lên.
Nhận một điếu xì gà rất to từ trong tay một nữ quỷ mặt đồ màu đỏ.
Động tác của nữ quỷ họa hồn rất buồn cười, gương mặt không biểu cảm vươn tay đâm vào vai.
Sau đó, từ trong bả vai kéo ra một cái ngọn nến màu trắng đang cháy, dùng lửa màu u lam châm cho điếu xì gà: "Chỉ là trừng phạt nho nhỏ cho lỗi lầm nặng mà thôi, để cho anh ta cũng cảm nhận được cảm giác đầu bị người ta cắn nát.
Ngài suýt chút nữa cũng bởi vì minh hôn vỡ tan mà dẫn đến Linh Thể tan thành mây khói...”
Trong lòng tôi giật mình, tôi tưởng rằng vừa rồi thứ tôi nhìn thấy trong máng nước chỉ là ảo.
giác.
Không ngờ đầu của