Phượng Tê Ngô cứng ngắc xoay người nhìn vào đôi mắt màu tím đậm kia, nàng nhìn cẩn thận, trong đầu chợt lóe lên đôi mắt con Rồng đen trong giấc mơ kia.
Hai người cứ trùng lặp, cứ trùng lặp: "Ngươi là con Rồng đen trong giấc mơ của ta sao?"Nam tử không trả lời, Phượng Tê Ngô tiếp tục hỏi.
"Ngươi tên là gì? Ngươi nói ngươi đợi ta năm ngàn năm nhưng ta lại không nhớ gì cái gì cả.
"Nam tử tiếp tục yên lặng, chỉ là đôi mắt màu tím đậm kia càng vui hơn, một lát sau nam tử kia lại biến mất không thấy nữa.
Phượng Tê Ngô tìm khắp cả viện cũng không tìm thấy: "Rốt cuộc ngươi là ai?" Nàng la lớn trong đêm tối nhưng không ai trả lời.
Cả người Phượng Tê Ngô chấn động, chợt nàng giật mình thức tỉnh, sống lưng lạnh toát mồ hôi, nàng dựa vào một chút trí nhớ vẽ nam tử mới vừa ở trong giấc mơ ra giấy.
Không qua bao lâu nàng đã đến Phủ Tinh Quân.
"Ti Mệnh, Ti Mệnh…" Người chưa tới tiếng đã tới trước, tiểu tiên đồng bên cạnh bất đắc dĩ lắc đầu: "Sư phụ ta đã ngủ rồi.
"Ti Mệnh lại rất bình tĩnh ngồi uống trà, thuận tiện cũng rót một ly cho Phượng Tê Ngô.
"Ti Mệnh.
" Nàng ngồi xuống rót một ly trà rồi móc giấy vẽ trong ngực ra: "Ti Mệnh, ngươi giúp ta xem thử đây là người phương nào?"Tư Mệnh từ từ mở giấy vẽ ra, trong nháy mắt thấy người đó, Ti Mệnh cứng lại.
Cuối cùng vẫn là Phượng Tê Ngô dùng cùi chỏ đụng Ti Mệnh: "Ngươi mau nói cho ta nghe ngươi có biết người này không?""Hắn… hắn tới tìm ngươi?""Không.
"Ti Mệnh lén thở phào nhẹ nhõm.
"Nhưng lần trước ta từng gặp hắn một lần ở Minh giới, mới vừa rồi nằm mơ lại mơ thấy hắn, ta có quen biết hắn không?"Ti Mệnh lau mồ hôi trên ót: "Ta chưa từng gặp hắn.
”"Vậy cũng thật kỳ lạ, hắn nói đã đợi ta năm ngàn năm.
"Chỉ nghe một tiếng vang thanh thúy, ly trà trong tay Ti Mệnh lừng lẫy hy sinh.
"Ti Mệnh, ngươi làm sao vậy, sao hồn vía lên mây vậy?"“À ~ có thể là mấy ngày nay hơi mệt chút.
" Ti Mệnh quay đầu qua chỗ khác che dấu sự chột dạ của mình.
Phượng Tê Ngô nhìn bốn phía rồi dịch đến bên cạnh Ti Mệnh, cẩn thận nói: "Ngươi giúp ta xem thử mệnh kiếp của ta đi, nhìn xem mệnh kiếp của ta có người này không?""Hoang đường, mệnh kiếp chính là thiên cơ, sao có thể tùy tiện cho ngươi xem.
""Ôi dào, ta chỉ xem một cái thôi, không ảnh hưởng, ngươi chỉ cho ta xem một cái thôi được không?" Phượng Tê Ngô nắm vạt áo Ti Mệnh làm nũng.
"Không được, nếu như bị Thiên Đế biết thì ta sẽ bị thiên phạt.
""Ngươi không nói, ta không nói, làm sao Thiên Đế có thể biết.
""Tóm lại là không được.
" Ti Mệnh kéo lại vạt áo ra khỏi tay Phượng Tê Ngô: "Mời Lăng Hoa Thượng Tiên về cho.
"Phượng Tê Ngô ăn canh bế môn, nàng làm cái mặt quỷ với Ti Mệnh: "Không xem thì không xem, hung như vậy làm gì?" Nàng nói xong tức giận bỏ đi.
Lúc này Ti Mệnh mới thở phào nhẹ nhõm: "Ngươi đã ra rồi sao?"Đột nhiên Ti Mệnh ngáp một cái, mắt nhắm lại rồi ngã xuống đất.
Phượng Tê Ngô tránh ở một bên thầm nói: "Chuyện này còn làm khó được bổn Thượng Tiên sao?"Nàng lấy thẻ Tinh Quân từ trên người Ti Mệnh ra rồi đến Trụ Mệnh Kiếp lật ngàn vạn cuốn sách,