Trương Hân Duyệt giữa sự hoảng hốt mà thêm bạn tốt với Tần Chung Việt.
Cô nàng nhìn bạn tốt mới trên màn hình, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một cảm giác mừng như điên, vậy mà cô được thêm bạn tốt với nam sinh đẹp trai nhất trong lớp đây nè! Ngay cả hoa khôi lớp Vương Ngọc Mạn muốn thêm bạn tốt với Tần Chung Việt hắn cũng không cho! Thế mà giờ đây thêm bạn tốt với cô!
Tần Chung Việt nhè nhẹ nói chuyện cùng Trương Hân Duyệt, "Chuyển những tấm này qua luôn cho tôi với, tấm này, còn tấm này nữa, mấy cái này cậu đã chỉnh rồi hả?"
Trương Hân Duyệt kích động gật gật đầu, "Tui có chỉnh hết rồi, độ phân giải của điện thoại không được tốt lắm nên chỉ có thể dùng PS chỉnh thôi, chỉnh có được không?"
Tần Chung Việt trả lời: "Chỉnh tốt lắm, chỉnh mới thấy hết được ưu điểm của Tinh Tinh, nhưng mà tấm này cậu chụp chân Tinh Tinh ngắn mất rồi.
"
Trương Hân Duyệt ngượng ngùng đáp: "Đều là mượn cảnh chụp cả thôi, nên không nắm chắc ống kính lắm.
"
(借位: Tá vị: Thường dùng trong phim hay cảnh quay lãng mạn.
Mượn cảnh chụp" ví như chụp ảnh thì mượn nắng, cầm nắng trong tay, bước trên sông.
)
Giọng điệu Tần Chung Việt ôn nhu mà nói: "Không sao cả, chụp mặt đẹp là được.
"
Trương Hân Duyệt một bên chia ảnh cho hắn, một bên lôi kéo làm quen với hắn, "Tần Chung Việt, cậu và Tạ Trọng Tinh có quan hệ thật tốt đó nha, nghe nói cậu ấy còn đến nhà cậu ở lại nữa hả?"
Tần Chung Việt đáp: "Đúng vậy.
"
Trương Hân Duyệt: "Khó trách thành tích học tập của cậu tăng cao nhanh đến như vậy, nhất định Tạ Trọng Tinh đã phụ đạo cho cậu rất nhiều đúng không?"
Tần Chung Việt nghiêm túc trả lời: "Đúng luôn, cậu ấy vất vả lắm.
"
Mắt thấy Trương Hân Duyệt chia sẻ một tấm cuối cùng qua rồi, cái giọng mềm mại của hắn lập tức thay đổi, "Được rồi, cậu xóa hết mấy tấm ảnh trong điện thoại cậu đi.
"
Trương Hân Duyệt: "! ! "
Trương Hân Duyệt: "???"
Tần Chung Việt thúc giục: "Nhanh lên! Mau xóa đi.
"
Trương Hân Duyệt yếu ớt nói: "Có thể cho tôi lưu ảnh được không, cũng sắp tốt nghiệp rồi, về sau sẽ không nhìn thấy cậu ấy được nữa đâu.
"
Tần Chung Việt nghiêm túc đáp trả: "Cậu có biết chụp lén là phạm pháp hay không? Nếu cậu không xóa, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đó.
"
Trương Hân Duyệt: "! ! "
Sao cậu ta có thể lật mặt nhanh chóng như lật bánh tráng vậy chớ?
Trương Hân Duyệt đành phải mở điện thoại ra, rưng rưng nước mắt xóa hết ảnh mà mình chụp lén.
Không sao mà, cô đã chia sẻ tất cả lên diễn đàn trường học hết rồi, đến lúc đó lên diễn đàn download là được.
Ngay khi cô nàng nghĩ như vậy thì Tần Chung Việt đột nhiên kín đáo hỏi: "Chắc cậu không còn sao lưu nữa đâu ha? Hay là chia sẻ ở mấy nơi công khai nào đó đó?"
Trương Hân Duyệt: "! ! "
Tần Chung Việt ngó cô nàng bằng ánh mắt lộ ra một chút sắc bén và nhìn thấu, hắn đe dọa: "Bị tôi phát hiện rồi đúng không? Xóa hết tất cả ngay, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.
"
Trương Hân Duyệt: "! ! "
"Cùng là bạn học cả mà, cậu có cần phải tích cực báo cảnh sát vậy không?" Giọng Trương Hân Duyệt mỏng manh đáp.
Tần Chung Việt lấy điện thoại ra, tìm kiếm điều khoản pháp luật về việc chụp lén, hắn còn dùng tình cảm mãnh liệt đọc diễn cảm một lần, sau đó nói với Trương Hân Duyệt: "Cùng là bạn học nên tôi mới cho cậu một cơ hội đó, nhanh, xóa hết đi, tôi sẽ tha thứ cho cậu.
"
Trương Hân Duyệt đành phải ngân ngấn lệ lên diễn đàn.
Tần Chung Việt thấy cô mở ra bài đăng có hơn hai ngàn lượt bình luận thì hơi cạn lời, "Vậy mà cậu dựa vào ảnh chụp Tạ Trọng Tinh để gây chú ý!"
Trương Hân Duyệt hoảng hốt, "Tôi không ý này, tôi chỉ là cảm thấy Tạ Trọng Tinh lớn lên đẹp như vậy, nên mới muốn cho nhiều người nhìn thấy cậu ấy hơn.
"
Tần Chung Việt tức khắc suy sụp trưng ra bản mặt thúi hoắc, hắn không vui khi thấy ảnh Tạ Trọng Tinh bị phát tán ra nhiều nơi như này, chỉ có hắn mới có thể ngắm Tạ Trọng Tinh thôi!
"Xóa hết lẹ đi!" Giọng điệu Tần Chung Việt không tốt lắm thúc giục.
Bài đăng trên diễn đàn trường học thì tự mình có thể xóa bỏ, Trương Hân Duyệt nhìn hơn hai ngàn bình luận kia mà trong lòng như rỉ máu.
Tần Chung Việt thấy cô nàng xóa rồi mới vừa lòng gật đầu, hỏi tiếp: "Trong máy tính chắc cũng không có sao lưu đâu ha?"
Trương Hân Duyệt hoảng hốt lắc đầu, "Không có nữa đâu, tôi mượn máy tính của chị tôi mà.
"
Giọng Tần Chung Việt lần nữa dần nhu hòa, "Cảm ơn đã phối hợp, cậu chỉnh ảnh đúng là được lắm, sau này có thể thử đi con đường chỉnh sửa ảnh này xem sao, rất có tương lai đó, cố lên, tôi xem trọng cậu.
"
Trương Hân Duyệt: "! ! "
Vẻ mặt Tần Chung Việt dường như mỹ mãn rồi xoay người rời đi, nhưng mà nghĩ tới Tạ Trọng Tinh thì hơi hơi nhăn mi lại, "Sao còn chưa quay lại nữa?"
Bước chân hắn vừa chuyển, đi đến hướng WC.
Trương Hân Duyệt ấn ngực, sắp hít thở không thông, lần nữa nghĩ đến việc tuy cô mất đi ảnh chụp của Tạ Trọng Tinh nhưng bây giờ được thêm bạn tốt là Tần Chung Việt! Vụ làm ăn này cô nàng hoàn toàn không lỗ á nha!
Khi cô đang muốn chụp ảnh đại diện px của Tần Chung Việt thì bỗng phát hiện khung chat giữa cô và Tần Chung Việt đã biến mất tung tích rồi!
Trương Hân Duyệt: "! ! "
Thế mà Tần Chung Việt xóa cô rồi!!?
Xóa thiệt hả???
Tần Chung Việt bước nhanh tới WC nam, WC không có người.
Tần Chung Việt suy nghĩ một chút mới gõ từng cửa từng buồng, Tạ Trọng Tinh đã không còn ở đây, chỉ có ông chú ở buồng cạnh bên tức giận la: "Không phải bên cạnh có buồng trống à? Mày cứ đi gõ từng cái vậy là có ý gì?"
Tần Chung Việt nhanh chóng xin lỗi rồi ra khỏi WC.
Lúc này Tần Chung Việt vô cùng muốn mua điện thoại cho Tạ Trọng Tinh thiệt nhanh, hắn muốn gọi điện cho y cũng chưa có chỗ để gọi nữa là!
Hắn có chút bực bội mà dạo bước ở hành lang, càng ngày có càng nhiều bạn học tới đây, mấy nam sinh thường xuyên chơi