Lê Quân không nghe Tần Chung Việt trả lời nên hỏi tiếp một câu, "Cậu đâu rồi, sao không nói lời nào vậy?"
Tần Chung Việt nhìn sắc mặt Tạ Trọng Tinh thì trong lòng lộp bộp một cái, trực tiếp cúp máy.
Mặt Tạ Trọng Tinh không cảm xúc hỏi: "Bà mẹ nam? Mẹ ư? Cậu đã nói về tôi như vậy với bạn thân cậu?"
Tần Chung Việt nhỏ giọng làm sáng tỏ: "Tôi không nói vậy, là chính cậu ta hiểu lầm đó chớ!"
Tạ Trọng Tinh: "Ồ? Vậy ban đầu cậu nói gì?"
Tần Chung Việt đáp: "Tôi nói cậu tựa như mẹ tôi! ! "
Tạ Trọng Tinh: "! ! "
Tạ Trọng Tinh hỏi ngược lại: "Có khác nhau à?"
Cho dù Tần Chung Việt không nhìn sắc mặt y cũng có thể cảm giác được hơi thở kìm nén phát ra từ Tạ Trọng Tinh, hắn nhanh chóng giải thích: "Cậu nghe tôi nói xong đã! Ban đầu tôi nói là cậu giống mẹ tôi vậy á, mà đã là người thì sẽ không thể mặc kệ mẹ mình được đúng không, nếu không thì đó chính là cầm thú! Tôi chỉ đang biểu đạt sự quan tâm của tôi đối với cậu thôi!"
Nghe câu này có vẻ giống tiếng người đó, nhưng sắc mặt Tạ Trọng Tinh không thay đổi, y gật gật đầu và nói: "Đúng vậy, đúng là tôi rất giống mẹ cậu, có phải cậu cảm thấy tôi giống nghiêm mẫu trói cậu lại, ép cậu học tập lắm đúng không?"
"Không có, tôi biết là cậu vì tốt cho tôi thôi, hơn nữa là do tôi muốn học cùng một chỗ với cậu.
" Tần Chung Việt chột dạ mà rằng: "Thật sự tôi chỉ dùng cách nói khác thôi, tôi không xem cậu là mẹ, tôi xem cậu là! ! " Hắn đột nhiên dừng lại.
Tạ Trọng Tinh: "Xem tôi là gì?"
Tần Chung Việt muốn nói gì đó nhưng chưa nói ra được, Tạ Trọng Tinh nhìn hắn, âm thanh nhẹ hơn xíu, "Sao cậu không nói?"
Tần Chung Việt túng túng trả lời: "Tôi nói ra thì sợ cậu đánh tôi.
"
Tạ Trọng Tinh lẳng lặng nhìn hắn, nói: "Cậu nói đi, tôi sẽ không đánh cậu.
"
Tần Chung Việt đáp: "Vợ.
"
Tạ Trọng Tinh hơi chớp hai mắt một cách chậm rãi, "Vợ?"
Tần Chung Việt cười gượng vài tiếng, "Tôi nói tôi xem cậu là vợ, cậu tin không?"
Tạ Trọng Tinh: "Tin, sau đó thì sao?"
Tần Chung Việt nghe vậy thì có chút hoảng hốt, tròng mắt ngó lung tung nhưng vẫn không dám nhìn y, "Sao cậu tin liền dợ? Tôi chỉ thuận miệng nói thôi nha.
"
Tạ Trọng Tinh nhìn chăm chú vào hắn, nhẹ nhàng mà rằng: "Ừa, tôi đây cũng không tin.
"
Không hiểu sao mà không khí như chìm vào lồng hấp nóng hầm hập, trong lòng Tần Chung Việt nóng đến hoảng, bỗng nhiên có hơi hơi xúc động ———không thì để Tạ Trọng Tinh tiếp tục làm vợ mình cũng được ha!
Dù sao đời trước đã quen với Tạ Trọng Tinh lạnh lùng, tàn khốc khi đó rồi, Tạ Trọng Tinh bây giờ càng hoạt bát và đáng yêu hơn, còn thường xuyên cười với hắn rồi còn dùng ngữ khí dịu dàng nói chuyện với hắn nữa chứ, hắn có lý do gì mà không cưới em ấy đây?
Nhưng giờ người ta thích con gái thì phải? Lỡ hắn nói ra rồi bị từ chối thì xấu hổ nhiều lắm đó, hơn nữa hắn xuất sắc như vậy, thế mà Tạ Trọng Tinh không thích hắn!
Hắn còn nhớ kỹ lời Tạ Trọng Tinh đã nói dẫu cho thế giới chỉ còn lại hai người chúng ta, tôi cũng sẽ không thích cậu đâu này!
Tần Chung Việt thất thần nên trong thời gian ngắn không hề nói gì, Tạ Trọng Tinh bỗng nhiên xoay đầu đi, "Cậu tra điểm đi.
"
Tạ Trọng Tinh không nói tiếp nữa, ngược lại Tần Chung Việt không hiểu sao dần dần mất mát, tâm hồn hắn treo ngược cành cây tiếp tục tra điểm, lúc này hệ thống không bị tắc nghẽn nữa, Tần Chung Việt bấm vào thành công.
Lúc này, thật ra Tần Chung Việt cực kỳ bình tĩnh, không hề lo lắng cũng không bối rối khi đối mặt với việc kiểm tra điểm, hắn bấm mã số giấy tờ thi và mật mã vào, giao diện nhảy ra, tất cả đều là 0 điểm.
Tần Chung Việt mở to hai mắt, Tạ Trọng Tinh ở bên cạnh cũng nhìn thấy.
Cuối cùng Tần Chung Việt cũng luống cuống rồi, "Không đúng, sao tôi thi toàn 0 điểm vậy nè?"
Trong lòng Tạ Trọng Tinh cũng lỡ một nhịp, đại não trống rỗng, một lát sau, y bỗng nhiên nhớ ra, "Nếu nằm trong top 50 của tỉnh chúng ta thì điểm số sẽ được giữ bí mật, có thể vì điều này hay không! ! "
Tần Chung Việt đáp: "Nhưng Thanh Bắc không cử ai tới tìm tôi cả.
"
Lúc này hắn cực kỳ tủi hờn mà đỏ mắt, "Rõ ràng tôi đã kiểm tra tên với mã số giấy tờ thi vài lần rồi, không hề thiếu sót, sao không có điểm của tôi vậy ta?"
Tạ Trọng Tinh vươn tay ôm lấy hắn rồi vỗ lưng hắn, "Cậu đừng khóc, đừng lo nữa, tôi gọi điện hỏi cô Vương một chút.
"
Y lấy điện thoại ra, gọi một cuộc cho Vương Du Học, Vương Du Học đáp: "À, là như vậy, điểm của Tần Chung Việt hình như cũng rất cao, cô có hỏi rồi, hiệu trưởng nói là ngày mai sẽ trực tiếp gọi điện thoại cho phụ huynh em ấy, em có thể hỏi ba em ấy giùm em ấy một chút, nói không chừng ba em ấy đã biết từ sớm rồi đó.
"
Cúp máy, Tạ Trọng Tinh đang muốn nói vài lời thì đã thấy Tần Chung Việt đột nhiên ngồi ngay ngắn lại, đáp: "Tôi nhớ ra rồi, số điện thoại liên hệ tôi toàn điền là ba tôi không à!"
Tạ Trọng Tinh: "! ! "
Tần Chung Việt: "Tôi sẽ đi gọi điện hỏi ba tôi ngay bây giờ luôn.
"
Tần Chung Việt nói xong thì móc điện thoại ra gọi cho Tần Hướng Tiền, không nghĩ tới còn chưa đổ chuông được vài giây đã bị Tần Hướng Tiền cúp máy.
Tần Chung Việt: "! ! "
Hắn khiếp sợ mở to hai mắt, trước nay chỉ có hắn cúp máy Tần Hướng Tiền, không nghĩ tới Tần Hướng Tiền cũng sẽ cúp điện thoại của hắn!?
Tần Chung Việt không tin chiện ma quể, lại gọi thêm mấy cú nhưng không ngoại lệ, tất cả đều bị cúp.
Mắt Tạ Trọng Tinh thấy hết, "Cậu tự mình chuốc lấy khổ ha.
"
Tần Chung Việt: "! ! "
Tần Hướng Tiền cúp điện thoại của Tần Chung Việt, vui rạo rực rồi kiềm chế tâm tình kích động lại, gió nhẹ mây bay mà gõ chữ vào trong nhóm chat gia tộc, "Có điểm thi đại học rồi, hiệu trưởng trường đích thân gọi điện nói với tôi là, con trai tôi thi được 682 điểm.
"
Trong nhóm hoàn toàn yên tĩnh, không một ai lên tiếng.
Tần Hướng Tiền cũng không thèm để ý, tiếp tục gõ chữ: "Hây dà, thi kém quá, với chỉ số thông minh của mẹ nó thì nó không nên thi được 682 điểm chứ, nhưng miễn cưỡng coi như được đi, dù sao cũng chỉ mới học được có hai tháng thôi.
"
Nói xong, ông phát một bao lì xì, mới vừa phát ra thì lập tức xuất hiện tiếng ting ting, không đến vài giây sau, bao lì xì đã bị cướp hết rồi.
Tần Hướng Tiền gõ chữ: "Hóa ra các người còn ở đây à.
"
Con gái Tần Lộ Lộ của anh hai đáp: "Chúc mừng chú ba, đây là chuyện rất tốt ạ.
"
Tần Hướng Tiền hơi cong khóe miệng, con của ông thi tốt lắm, toàn bộ đám người trong gia tộc chỉ có mình ông vui mừng nhất, ông thở dài một hơi, nếu mình không còn ở đây nữa thì chẳng phải thằng con sẽ bị những người này ăn đến không còn một mảnh hay sao.
Tần Hướng Tiền vừa nghĩ như vậy vừa tag Tần Đức Giang, "Anh hai, tôi nhớ rõ thành tích thi đại học của Văn Hiên cũng mới được có 624 thôi ha?"
Tần Đức Giang trồi lên, "Đề thi tỉnh năm nay cái nào cũng dễ hơn mấy năm trước, vụ này có thể so được hả?"
Tần Hướng Tiền đáp: "Đề thi mọi năm toàn được cho là dễ hơn năm ngoái, nhưng tổng điểm vẫn luôn là 750, và điểm xét tuyển của các trường đại học, cao đẳng cũng không quá 600 điểm đâu.
"
Tần Đức Giang không nói gì, một lát sau bèn tag Tần Văn Hiên ra, âm dương quái khí mà rằng: "Mày cái đồ bỏ này, lúc trước thi được 624 điểm đã dương dương đắc ý rồi, cảm thấy mình ghê