Có Một Thằng Đực Rựa Tên Trang

Quyển 1 - Chương 32: Bên lề hạnh phắc (͡° ͜ʖ ͡°)


trước sau

Tao đây.

Tao là Hồ Vân Ngọc, đéo phải thằng b*tch Trang.

Phắc, má nó tên bố sao còn ẻo hơn thằng Trang thế này!!!

"Mẹ!! Con muốn đổi tên!!"

Tao bất ngờ trở về nhà, xông xáo đi tìm mẹ.

Mẹ tao giật mình cất quyển sách gì đó đi.

"Về rồi à con? Sao thế? Ai bắt nạt con mẹ?"

Cau có mặt mày một hồi, tao ngồi xuống, đan hai bàn tay lại. Nghiêm túc đối mặt với mẹ tao.

Trái với tao, mẹ tao vẫn dịu cmn dàng tay áp má, ngây ngô nói.

"Đổi tên á? Tên Ngọc hay mà, không thì "Hồ Vân My", "Hồ Vũ Phương", "Hồ Nhi",...,...,.."

Đù. (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻

"CON LÀ CON TRAI ĐÓ MÁ!!!"

Nỗi khổ của tao là có một bà mẹ vô cùng bánh cmn bèo! Tao chưa thấy mẹ thằng nào trong lũ chiến hữu bèo hơn mẹ tao luôn!

Tao có một ông anh, ổng may mắn hơn tao, ổng được bố đặt tên!!

Đàm phán với mẹ tao không bao giờ đi đến kết quả cuối cùng được. Vì mẹ tao là dân tổ lái có tiếng.

Chắc ngày xưa mẹ tao niệm đủ 69 câu thả thính nên bố tao mới bị bả mê hoặc đây mà.

Được rồi, hôm nay tao đến đây không phải đi kể về nỗi khổ cái tên gái tính. Hôm nay tao sẽ hé lộ cho chúng mày biết về cuộc đời nam sinh cấp mẫu giáo, tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông của tao!

Cuộc đời nam sinh luôn trong trạng thái muốn bật chế độ đồ sát đôi cẩu nam nam Quân Trang!

Mẫu giáo.

"Cô bảo tao với mày đóng vai hai anh em sinh đôi."

Tao nhìn thằng Trang.

Công nhận, tao với nó giống nhau như đúc hen. Khác
mỗi cái mặt.

Bà giáo vui cmn tính ghê chứ.

Tao cũng lười phân bua với thằng Trang, nó thích làm anh thì cho nó làm anh. Ba cái trò đồ hàng con nít này ngày đéo nào cũng diễn đi diễn lại, tao ngán lắm rồi.

Ừ, cho thằng Trang làm anh thì làm, nhưng, còn thằng Quân nữa!

Bố đang ngồi ăn chíp chíp dẻo dẻo dai dai thì chả biết thằng Quân nhảy từ đâu ra.

Tao lúc này chưa chơi thân với thằng Quân, tự nhiên nó tìm tao rồi bảo.

"Gọi anh rể."

"????"

Ệch ciu sờ mí? (Excuse me?)

Nếu tao không nhầm, nãy có đống đứa lao vào nhận thằng cô hồn này là chồng rồi mà.

Thế vẹo nào, đã là chồng cô nào rồi còn chạy ra đây nhận làm anh rể của tao. Chạy đi bảo thằng Trang bắt nó kêu mày là "chồng" ý?!

Mắc mớ gì đến tao.

Tao không gọi thì gầm gà gầm gừ.

(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻ Ngứa đòn ghê vại mày.

Ok. Tao sẽ kiềm chế cơn nóng giận này, tao nhà giàu, tao quý tộc!

Rồi hôm sau, vẫn cái tiết mục đồ hàng quen thuộc. Nhưng hôm nay cô giáo lại xếp thằng Trang với thằng Quân chơi riêng với nhau.

Thành ra lẻ mỗi mình tao.

Nhìn xung quanh ai cũng có đôi có cặp, thằng đóng vai chó nó còn có chủ.

Còn tao, tao ổn. ( ͡° ͜ʖ ͡°)

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện