Sau khi nói chuyện với Dịch Lĩnh xong, Lâm Tú Tùng đem thuốc lá trong miệng ném vào thùng rác, lại đứng ở ngoài cửa chốc lát, sau đó giả như không có việc gì mà đi vào phòng bệnh.
Vu Hạo Vỹ trên mặt bôi một lớp thuốc mỡ thật dày lo lắng, bất kham, hỏi: "Bác sĩ, tôi sẽ bị hủy dung sao?"
Nếu như có, hắn nhất định phải chơi chết Lâm Tú Trúc điên khùng này!
"Chắc không đâu, anh không bị tổn thương tới da mặt.", bác sĩ hỏi một câu: "Anh có sẹo về thể chất sao?"
Vu Hạo Vỹ liền lắc đầu: "Tôi không có."
"Vậy là tốt rồi.", bác sĩ cầm dụng cụ y tế, dặn dò: "Nghỉ ngơi cho tốt, đừng đụng tới miệng vết thương.
Mức độ bỏng này sẽ không để lại sẹo, nhưng sau khi vết thương lành màu da sẽ có chút không đều, qua một thời gian sẽ giống trước đây."
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.
Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
Vu Hạo Vỹ thở dài nhẹ nhõm, cầm lấy áo khoác, chuẩn bị rời đi.
"Anh định đi đâu?", Ô Nha Nha đang ngồi một bên bình tĩnh hỏi.
"Đi tìm đàn bà, tôi chỉ bị bỏng mặt, không bị bỏng chỗ đó.", Vu Hạo Vỹ lộ ra nụ cười ác liệt.
Sau khi thần kinh căng chặt được lơi lỏng, hắn lại bắt đầu quen thói mà đâm dao vào tim Lâm Tú Trúc.
Phụ nữ đều hèn hạ, đối với họ càng xấu, họ càng bấu víu không buông.
Quả nhiên, Ô Nha Nha lập tức điên lên.
Mà Lâm Tú Tùng cũng nổi trận lôi đình.
Nhìn Lâm Tú Trúc đang dùng cánh tay dịu dàng ôm lấy cổ mình, lại nhìn biểu tình Lâm Tú Tùng vặn vẹo, Vu Hạo Vỹ lộ ra nụ cười đắc ý lại khinh miệt.
Hắn biết, bản thân một lần nữa lấy lại quyền khống chế.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, vẻ mặt đắc ý của hắn liền ngưng trệ, chỉ vì cánh tay mảnh khảnh của Lâm Tú Trúc bỗng hóa thành thòng lọng, gắt gao siết chặt hắn.
Thời điểm bị đánh úp, cảm thấy hít thở không thông, Vu Hạo Vỹ mới nhớ tới, 2 tiếng trước đó, Lâm Tú Trúc suýt chút nữa đem bản thân hắn siết chết.
Cô ôm không phải ôm, mà là cuồng niệm cố chấp hận không thể đem huyết nhục của Vu Hạo Vỹ dung hợp vào trong chính thân thể mình.
Vì đạt được mục đích này, cô thậm chí cắt đi một bộ phận của mình, nấu cho bạn trai ăn.
Khuôn mặt bị sưng đỏ của Vu Hạo Vỹ từ từ biến thành màu đỏ tía, cổ bị Ô Nha Nha phía sau gập lại 60 độ, gập thêm khoảng 30 độ nữa, cổ của hắn sẽ gãy.
Bởi thiếu oxy, đôi mắt đỏ ngầu của hắn như rơi ra khỏi hốc mắt, trên đùi nước ướt ra, cuốn đi lớp thuốc mỡ trị bỏng màu vàng.
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.
Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
Hình phạt treo cổ trên giá người là cảm nhận gì, bây giờ hắn đã biết cảm nhận ra sao.
Hắn nhìn về phía Lâm Tùng Tùng, tròng mắt bùng lên khát vọng sống mãnh liệt.
Cổ sắp bị bóp nghẹt, xương móng [1] cũng gần như bị nứt toạc, bây giờ hắn căn bản không thể nói nên lời.
Hắn chỉ có thể dùng ánh mắt cầu cứu.
[1] Xương móng (hyoid bone): là một khúc xương có hình móng ngựa nằm trên đường giữa mặt trước cổ ở giữa cằm và sụn giáp.
Lâm Tú Tùng lại chưa ngăn cản hành vi gần như mưu sát của em gái, ngược lại đóng cửa phòng "pang" một tiếng, ngăn cái nhìn trộm của bên ngoài.
Ô Nha Nha thì thầm bên tai Vu Hạo Vỹ, từng câu từng chữ đều mang theo cầu khẩn hèn mọn: "Đừng đi có được không? Ở lại bên cạnh em có được không? Không có anh, em sẽ sợ hãi."
Mỗi câu cô nói, cánh tay siết lại một chút, đem Vu Hạo Vỹ siết đến trợn trắng mắt.
May Lâm Tú Tùng không phát điên, biết giết người là phạm pháp, tiến lên kéo kéo cánh tay của em gái, tận tình khuyên nhủ mà can: "Nha Nha, em bình tĩnh một chút, hắn không đi, hắn sẽ ở lại với em.
Em đừng đem hắn siết chết, thư Giám định tinh thần của em còn chưa tới tay, em đừng kích động."
Ô Nha Nha bỏ ngoài tai lời nói của chị gái, ngược lại càng dùng sức siết cánh tay, cảm xúc không ổn định hỏi: "Anh ở lại bên cạnh em có được không, Em không thể không có anh, em muốn anh thời thời khắc khắc bên cạnh em."
Những lời này đều là lời khẩn cầu mãnh liệt cất giấu sâu trong nội tâm của Lâm Tú Trúc.
Linh hồn bị thuần phục của cô, đích xác đã tới nông nỗi không có Vu Hạo Vỹ liền sống không nỗi.
Chẳng sợ mất đi đứa con, cắt bỏ bộ phận quan trọng, chỉ cần có thể ở bên cạnh Vu Hạo Vỹ, cô cái gì cùng đều nguyện ý làm.
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.
Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
Nhưng cô đồng thời biết, người này, cô không giữ được.
Bất kể bản thân có vì Vu Hạo Vỹ trả giá bao nhiêu, người này đều không một chút cảm động, tim hắn là sắt đá.
Không, có lẽ căn bản hắn không có tim.
Cô muốn nhảy ra khỏi hố lửa này, lại phát hiện hai chân mình sớm đã bị đốt thành tro.
Vậy nên, tâm nguyện chân chính của cô không phải rời xa Vu Hạo Vỹ, mà kéo đối phương cùng nhau nhảy vào trong hố lửa.
Dịch Lĩnh nói đúng, Lâm Tú Trúc quả thực muốn tự cứu mình, nhưng phương thức tự cứu của cô là cùng hủy diệt.
Cô muốn đem linh hồn tàn khuyết của mình cùng linh hồn vặn vẹo của Vu Hạo Vỹ dung hợp vào nhau, đời đời kiếp kiếp không thể tách rời.
Chẳng sợ thống khổ bất kham, chẳng sợ không nhấm nháp được tư vị hạnh phúc, chỉ cần có thể ở bên nhau, vậy là đủ rồi.
Tâm nguyện của Lâm Tú Trúc không khác tự tìm đường chết.
Mà nhiệm vụ của Ô Nha Nha lại muốn cố chủ sống tốt, lại muốn tâm nguyện của cố chủ được đền bù.
Vậy nên, mâu thuẫn không thể điều hòa liền xuất hiện, để thỏa mãn tâm nguyện của cố chủ, cô ấy sẽ đi đến đường cùng, chặt đứt đường cùng này, tâm nguyện của cô ấy vĩnh viễn không sao thỏa mãn.
Cũng bởi vậy, đây là nhiệm vụ người bình thường căn bản không sao hoàn thành.
Nhưng Ô Nha Nha không phải người bình thường, cô là một tiểu yêu quái biến thái, cho nên cô hoàn toàn làm được tâm nguyện có thể nói là biến thái của Lâm Tú Trúc bên cạnh bạn trai tâm lý biến thái của cô ấy.
"Ở lại bên cạnh em được không?", Ô Nha Nha đem đôi môi lạnh băng dán vào lỗ tai đỏ tía của Vu Hạo Vỹ, không ngừng nỉ non.
Vu Hạo Vỹ gấp rút muốn đồng ý, bởi không đồng ý hắn sẽ bị siết chết.
Hắn thử gật đầu một cái, cổ lại bị Ô Nha Nha bẻ ngược về phía sau, phát ra tiếng răng rắc của xương cổ.
Hắn chỉ có thể nhìn về phía Lâm Tú Tùng, đôi đồng tử gần như bị tơ máu che kín mà khẩn cầu tuyệt vọng.
Lâm Tú Tùng vội nói: "Hắn đồng ý rồi, hắn đồng ý rồi! Nha Nha, em mau buông tay!"
Dây leo không ngừng siết chặt bỗng buông lỏng.
Vu Hạo Vỹ thoáng chốc xụ lơ trên mặt đất, phát ra tiếng thở dốc giống như chó chết.
"Khụ khụ khụ!", hắn đem bản thân cuộn tròn, kịch liệt ho khan, phổi đau đớn, da mặt đau đớn, xương cổ đau đớn, yết hầu đau đớn...!đủ loại đau đớn giống như đinh sắt lộn xộn hỏng bét nhét vào đầu hắn, khát vọng sống càng khiến đầu hắn đau kịch liệt cùng với nỗi sợ hãi khó loại bỏ.
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.
Vui